Thôi Văn Hi nghe thấy tiếng nói, quay đầu lại, liền thấy thiếu niên kia vận một bộ áo bào tím giản dị, đầu đội khăn, thắt đai ngọc ở eo. So với trước đây, hắn có vẻ chững chạc hơn nhiều, có lẽ vừa hoàn thành chính sự rồi đến đây.
Hai bên đều chào hỏi nhau.
Mã Hoàng hậu hỏi: “Nhị lang, sao ngươi cũng đến đây?”
Triệu Nguyệt nhìn họ đang chơi bài, trêu chọc: “Phụ thân bảo ta đến. Ngài nói cô mẫu vào cung chơi bài cùng mẫu thân, chắc lại nhớ mấy món ở Trường Xuân Cung nên sai ta đến xem xét.”
Lời nói này làm Thôi Văn Hi bật cười.
Vĩnh Ninh mỉm cười đáp: “Nhị lang đừng nói bậy, nghe như cô mẫu muốn tranh giành mọi thứ vậy.”
Mã Hoàng hậu kêu lên: “Ôi trời, ta nhớ có chiếc ngọc như ý, chiếc quạt lụa thêu mẫu đơn, cái bát bạc mạ vàng sen, và cái thắt lưng đan phượng đều rơi vào tay ngươi, hôm nay ngươi không thoát được đâu!”
Mọi người nghe vậy liền cười rộ lên, đến cả Thẩm ma ma bên cạnh cũng không nhịn được.
Vĩnh Ninh cười đáp: “Hôm nay ta nhường Đại tẩu một chút, đâu có gì đáng ngại?”
Mã Hoàng hậu: “Ta không tin đâu.”
Quả thật, hôm ấy vận may của bà không tốt, liên tục thua mấy ván.
Mã hoàng hậu sốt ruột, bèn nhờ Triệu Nguyệt thử vận may.
Triệu Nguyệt cũng giỏi chơi bài, vừa lên bàn liền thắng mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ga-dong-cung/3701600/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.