Thấy vẻ lúng túng của hắn, Tào lão thái quân hào hứng nói: “Ai chà, mặt đỏ kìa, chắc hẳn trong lòng đã thầm thương trộm nhớ ai rồi đúng không? Mau mau nói với thúc tổ mẫu, là khuê nữ nhà ai đấy?”
Triệu Nguyệt bối rối đáp: “Người đừng đoán mò, làm gì có chuyện đó.”
Tào lão thái quân không tin, dùng giọng điệu của người từng trải nói: “Còn ngượng ngùng gì nữa, ngươi là Thái tử, nếu đã thích khuê nữ nhà ai, chẳng lẽ còn sợ người ta không đồng ý?”
Triệu Nguyệt chỉ biết im lặng.
Tào lão thái quân chợt nhớ ra điều gì, đột nhiên vỗ đùi, nghiêm trang nói: “Nhưng nhớ đừng có học theo tổ phụ ngươi, làm mấy chuyện bậy bạ, chẳng hạn như cướp vợ của cháu đem vào cung làm tiểu thiếp.”
Triệu Nguyệt chỉ biết che mặt im lặng.
Vĩnh Ninh trưởng công chúa, Triệu Như Ý, lên tiếng can ngăn: “Thúc mẫu ơi, người đúng là có tuổi nên đãng trí mà, sao lại nhắc đến những chuyện xưa làm gì?”
Tào lão thái quân thở dài: “Ta chỉ muốn nhắc Nhị Lang đừng học theo những thói xấu của cha ngươi, làm trái với luân thường đạo lý, làm những chuyện hoang đường.”
Vĩnh Ninh trưởng công chúa lắc đầu không nói gì thêm.
Tào lão thái quân quay lại nhìn Triệu Nguyệt, nghiêm túc nói: “Nhị Lang, tổ phụ ngươi là người khó lường, năm xưa Đại Lương chúng ta dựa vào ông ấy đánh Đông dẹp Bắc mới có được ngày nay quốc thái dân an. Nhưng ông ấy cả đời giống như lão lưu manh, làm không ít chuyện hoang đường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ga-dong-cung/3701588/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.