Triệu Thừa Diên đứng lặng trong góc một lúc lâu rồi mới bước tới.
Nhìn thấy hắn, Thôi Văn Hi nở nụ cười ấm áp, trêu đùa: "Ồ, cơn gió nào đưa Tứ Lang tới đây vậy?"
Triệu Thừa Diên hừ lạnh một tiếng, gương mặt đầy vẻ không vui, đi đến bên cửa sổ, nhìn nàng và nói: "Nguyên Nương dường như tâm trạng rất tốt nhỉ."
Thôi Văn Hi mỉm cười dịu dàng: "Ở trong phủ lâu ngày thật nhàm chán, hôm nay được Bình Dương phủ gửi thiệp mời, tiệc xuân lại có dịp gặp nàng ấy, nên trong lòng ta rất vui."
Triệu Thừa Diên khoanh tay sau lưng, nhìn nàng từ đầu đến chân, hỏi: "Nàng đem sổ sách của biệt viện giao cho Thính Tuyết Đường xử lý, rốt cuộc là có ý gì?"
Thôi Văn Hi lười biếng phe phẩy chiếc quạt tròn có họa tiết khổng tước, những sợi chỉ ngũ sắc lấp lánh phản chiếu ánh sáng đầy mê hoặc. Từng cử chỉ của nàng đều mang nét quyến rũ say đắm lòng người.
Nàng cố tình hỏi lại: "Tứ Lang không vui sao?"
Triệu Thừa Diên chỉ vào nàng, nói: "Nguyên Nương thật khéo léo, biết dùng Tiết ma ma để răn dạy ta." Rồi lại tiếp: "Nếu nàng thấy không hài lòng, tất cả chi tiêu của biệt viện có thể lấy từ tư quỹ của ta, cần gì phải làm như vậy?"
Thôi Văn Hi khẽ nhếch môi, cười như không cười: "Ta vừa thắc mắc sao hôm nay lại đến Dao Quang Viên, thì ra là đến để trách tội."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ga-dong-cung/3701584/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.