Tháng Tám, trời đã trở nên se lạnh. Thanh Phong vẫn luôn chần chừ chuyện trở về Tống phủ, nhưng không thể tránh khỏi ngày này, lão Thái phó lại tự mình tới.
Ông ta mặc dù bị cách chức, song vẫn phô trương như vậy. Kiệu lớn màu đỏ, mái kiệu rũ xuống chuỗi ngọc lưu ly, leng keng leng keng lắc theo cỗ kiệu, từ xa đã có thể nghe thấy.
Thanh Phong đang thêu hỉ phục cho mình, Tuyết Diên hoảng loạng bước vào: "Tiểu thư!"
"Sao lại hoảng loạn như vậy?" Thanh Phong cười hỏi.
"Lão gì tới?"
"Ở đâu?" Thanh Phong dừng việc trong tay, đứng dậy cùng Tuyết Diên đi ra ngoài. Phụ thân khi tức giận sẽ ác ngữ làm tổn thương người khác, lúc này Lan Thương chưa hạ chức, bảo Tiểu Thất đưa tin để hắn chạy đi chắc sẽ kịp. Người còn chưa tới cửa, nàng lập tức đi nghênh đón phụ thân.
Thanh Phong thở dài cúi người thỉnh an, gọi một tiếng: "Phụ thân."
"Âu Dương đại nhân chiết sát lão phu, lão phu không kham nổi." Lão Thái phó chắp tay sau lưng đi vào trong, đến án thư của Thanh Phong thì dừng lại, cầm lấy bức tự còn chưa viết xong ở trên lên, không thể không thừa nhận, nàng viết rất đẹp, thậm chí còn hơn Triệu Việt Khê một bậc. "Âu Dương phu nhân chính là dựa vào chiêu thức này mà tự lập môn hộ sao?"
Thanh Phong hiểu ông ta, lúc này cãi lại, hôm này chắc chắn vạn phần khó khăn. Vì thế nàng đứng ở một bên cười cười với ông ta: "Chưa đích thân nói với phụ thân, cuộc đời này của Thanh Phong sẽ nuối tiếc."
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-du-thanh-phong-minh-nguyet/874214/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.