Cảnh thúc đem hộp đồ ăn đặt trên bàn sách của Lan Thương, mùi hương của cháo hoa khiến Lan Thương ngẩng đầu lên từ quyển sách, có chút kinh ngạc nhìn Cảnh thúc.
Lan Thương không quan tâm lắm đến việc ăn uống, thức ăn trong phủ đều tuân theo quy củ, không tốn quá nhiều tâm tư nhue vây. Màu sắc thủy phấn của cánh hoa thược dược trong lòng cháo đặc sệt vẫn không bị phai màu, lộ ra vẻ tươi mát, lịch sự, tao nhã. Hiếm khi mà vị giác trong giấc ngủ của hắn bị đánh thức.
"Tiểu bếp đổi người rồi sao?" Trong phụ mọi chuyện đều là do Cảnh thúc quản, Lan Thương chưa bao giờ quản. Hôm nay chén cháo này không giống với vị thường ngày đầu bếp làm.
Cảnh thúc vội lắc đầu, trong phủ chi phí tiêu dùng tiết chế, thật đúng là không có dư bạc để mướn một đầu bếp như thế: "Là tiểu thư ở viện đầu ngõ kia đưa tới, nói là ngài biết."
"À à." Lan Thương gật gật đầu, lấy chén uống cháo. Chén cháo hoa này, ngửi thấm vào ruột gan, ăn vào miệng còn lưu hương, tới dạ dày thì ấm áp, khiến người ta cảm thấy ấm lòng. Không cần tốn nhiều thời gian để thấy đáy. Hắn ngồi đó suy tư thật lâu, rốt cuộc có nên đi trả lại cái chén vào lúc này hay không, trời cũng tối rồi, tốt xấu gì cũng là danh môn khuê tú, nếu đi thì sẽ có nhiều bất tiến. Nghĩ vậy, hắn liền đem hộp đồ ăn để sang một bên.
Ngày hôm sau, hắn trở về phủ sau khi hạ chức, cởi triều phục thay bằng xiêm y, chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-du-thanh-phong-minh-nguyet/874196/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.