Tô Thừa lúc tỉnh lại, toàn thân đau nhức như bị xe nghiền qua. Sau đó không ngạc nhiên chút nào chuyện lỡ máy bay.
Cố Diễn vẻ mặt thỏa mãn lúc này đi tới, hôn một cái lên mặt của y, “Thừa Thừa em tỉnh rồi?”
Tô Thừa: “…” Trong lòng lão tử thật đau khổ.
May mắn làm một công, Cố Diễn vẫn rất có năng lực làm việc, đã sớm mua xong vé máy bay đêm nay cho hai người. Nói đùa, hắn có khả năng cho phép Tô Thừa không đi cùng chuyến bay với mình sao?
Buổi trưa Tô Thừa mang hắn tới quán cơm nhỏ ăn cơm trưa, kể cho hắn chuyện cấp ba, Cố Diễn nghe rất vui vẻ. Tỏ vẽ nếu nếu thời cấp ba biết y thì tốt rồi, Tô Thừa nửa ngọt ngào nửa phiền não nghĩ, đây chẳng phải cấp ba sẽ bị ủ như dưa muối ngâm sao, nghe tới còn khiến xấu hổ. Tô Thừa ăn cơm xong phải về nhà một chuyến, nắm lấy hành lý của mình. Đối mặt với đồng phục bị dính tinh dịch hai người phía trên, Tô Thừa quả thực không thể bỏ mặc, không thể làm gì khác hơn là trong quán rửa một chút.
Cố Diễn vẻ mặt thuần lương, nói sẽ chờ y về.
Hai người ở trước cửa trao đổi nụ hôn, triền miên vô cùng. Cố Diễn bộ dáng bị người chiếm đủ tiện nghi, thấy Tô Thừa tình dục khơi lên, xác thực thời gian không đủ mới ôm trong chốc lát rồi rời khỏi.
Cố Diễn chép miệng một cái, cảm giác vô cùng thỏa mãn, thế nhưng hắn không nghĩ tới, chuyến đi này của Tô Thừa, thật đúng là sẽ không trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-dam-luyen-ai-vi-ha-bat-an-sao-lo-lai/19950/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.