“Lão cáo già.” - Hàn Minh Hiên bỗng chỉ vào mũi Hàn Minh Hiên hét lớn: “Trước kia chính ông đã ép tôi và mẹ tôi rơi vào tuyệt vọng, hiện tại còn muốb lịch sử tái diễn, ông đúng là đủ năng lực.”
Dịch Chính Hoàng toàn thân run lên, đầu ốc ong ong, nhìn bộ dạng Hàn Minh Hiên như sắp phát điên, trong lòng như bị dao cứa vào.
Qua một lúc, Dịch Chính Hoàng mơia buồn bã nhìn Dịch lão nói: “Ba… tại sao phải làm như vậy?”
Dịch lão nhíu mày nhìn con trai mình không đáp.
Dịch Chính Hoàng cảm thấy hô hấp trì trệ: “Chuyện năm đó chẳng lẽ còn không đủ sao? Vì cái gì mà ba lại làm đến quá đáng như vậy? Ba đang muốn giết chết nó mới cam tâm sao?”
Vẻ mặt đen tối của Dịch lão nhìn chằm chằm Dịch Chính Hoàng hồi lâu mới nói: “Chính Hoàng, Cẩn Đình cũng là con của con, Hàn Minh Hiên ngay từ đã đã muốn mạng của Cẩn Đình, ta chỉ đang làm những gì ta nên làm, những gì ta đang làm, có gì sao sao?”
Dịch Chính Hoàng cười lạnh một cái không muốn nghe lời cha ông ta nói.
Diệp Minh Châu có chút hoang mang: “Ba, ba… đã sớm biết chuyện năm đó Hàn Minh Hiên làm?”
Dịch lão gia tử lắc đầu: “Không, là Cẩn Đình nói cho ta biết, nhưng thằng bé vì không muốn con buồn nên không muốn đưa sự thật ra ánh sáng. Còn về Mộ Tuyết, tôi chưa từng xem trọng nữ nhân này là có lý do.”
“Ta đã biết Mộ Tuyết từ lâu. Khi đó, ta muốn biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ca-anh-du-tan-nhan/3486886/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.