Diệp Minh Châu buông cổ áo Dịch Chính Hoàng ra, quay đầu nhìn về phía Hàn Minh Hiên đang nở nụ cười đắc ý.
Hàn Minh Hiên liếc nhìn Diệp Minh Châu, sau đó nhìn về phía người luôn im lặng Dịch Cẩn Đình: “Ngoại trừ cổ phần ba cho tôi, những cổ phần rải rác ngoài kia của Thịnh Thế, cũng đang nằm trong tay tôi.”
Cố An Hi kinh ngạc như nghe được chuyện không thể nào, Hàn Minh Hiên sao có thể có nhiều tiền đến mức có thể mua được cổ phần của Thịnh Thế.
Diệp Minh Châu nghe xong như không thể thở được, loạng choạng lùi lại một bước, trước mắt tối sầm lại, toàn thân ngã ngửa ra sau.
“Minh Châu!”
Dịch Chính Hoàng nhanh chóng đỡ lấy Diệp Minh Châu kéo lại, bà cũng không phải là ngất đi, nhanh chóng đẩy lòng ngực đầy chán ghét kia ra, loạng choạng lùi về sau hai bước.
Cố An Hi đứng gần đó, do dự một dây, liền đưa tay ra đỡ lấy Diệp Minh Châu.
Diệp Minh Châu ngơ ngác nhìn Cố An Hi, nước mắt không tự chủ mà rơi xuống.
Dịch Chính Hoàng ngại ngùng thu tay lại, ánh mắt lo lắng nhìn Diệp Minh Châu, sau đó tâm tình phức tạp ngồi lại ghế sô pha.
Cố An Hi đỡ bà ngồi xuống ghế sô pha, mặc dù trong lòng vẫn có thành kiến nhưng cô vẫn nhẹ nhàng vỗ vào lưng Diệp Minh Châu cho bà bình tĩnh lại.
Dịch Cẩn Đình chỉ hỏi: “Mẹ không sao chứ?” rồi im lặng.
Anh cắn răng rất chặt, nét mặt rất khó coi, nhưng tính nhẫn nại vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ca-anh-du-tan-nhan/3486138/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.