Lâm Tiêu đi đến bệnh viện thăm Dịch Cẩn Đình quay về, lúc đứng ở thang máy, trên màn hình quảng cáo bên trong, giới thiệu về chiến dịch phòng chống bệnh tật ở Nam Phi. Quay lại cảnh các bác sĩ và tình nguyện viên đến Nam Phi giúp đỡ trẻ em nghèo bị bệnh.
Hắn ta bình thường sẽ không quan tâm lắm, nhưng trong video lại xuất hiện một cô gái quen mặt. Cô gái vừa gầy, vừa đen, gương mặt không trang điểm nhưng rất là năng động, đang đút cháo cho mấy đứa trẻ da đen, mặc những bộ quần áo cũ.
Lâm Tiêu tròn mắt nhìn Du Uyển khác lạ trong video, cô ta nói đi Nam Phi đến mấy năm, anh không quan tâm cô ta đi qua cái nơi khỉ gió đó làm cái quái gì, không ngờ lại là đi làm một việc mà không phải một đại tiểu thư nào cũng có thể làm.
Những người giàu có như bọn họ, tất nhiên sẽ làm từ thiện, nhung chỉ là chi tiền, còn bỏ mấy năm trời lăn lộn để thực hiện, đúng là hiếm có.
Hừ… sau lần đó anh bị cô ta đánh thừa sống thiếu chết một trận, cả tuần không dám ló mặt ra đường.
Lại nghĩ tới, kể từ trải qua cái nụ hôn kinh dị kia, Lâm Tiêu hiện tại đang bị ám ảnh nụ hôn, cứ mỗi lần nữ nhân đến gần, đều nghĩ đến nụ hôn của anh và Du Uyển liền hoảng sợ mà đẩy bọn họ ra.
Giận hơn chính là Du Uyển đó chơi trò mất tích, cô ta lặn mất tâm, dù là Lâm Tiêu có đến những nơi trước kia Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ca-anh-du-tan-nhan/3462745/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.