Cố An Hi cười lạnh một tiếng: “Dịch Cẩn Đình, lời này là tôi nên hỏi anh, hôm nay anh lại nổi điên cái gì?”
Dịch Cẩn Đình nhíu mày, nén cơn tức giận mở miệng: “Ý gì?”
Cố An Hi thở ra, liếc nhìn Dịch Cẩn Đình đang đứng ngoài cửa: “Anh đột nhiên chạy đến bộ phận vệ sinh, sau đó cho tôi về nghỉ ngơi trước mặt mọi người, anh muốn mọi người nghĩ gì về tôi? Tôi chỉ mới đến Thịnh Thế vài ngày thôi, anh có biết người khác lan truyền tin đồn gì về tôi không? Nói tôi và anh có mối quan hệ không phù hợp?”
“Còn có…” - Cố An Hi không nhịn được nói tiếp: “Sao hôm nay bác gái lại đến Bạch Kim Thượng Uyển? Tình cờ là đúng lúc tôi về sớm? Rồi tại sao hôm nay anh lại quay về đây? Dịch Cẩn Đình, tôi biết anh ghét tôi, nhưng anh có cần làm đến mức đó không?”
Nghĩ tới những lời Diệp Minh Châu nói, không thương tâm khổ sở chính là giả. Nhớ trước kia bà ấy đối với cô tốt biết bao nhiêu, không khác gì người mẹ thứ hai của cô. Trước kia bà con nói nếu cô là con dâu của bà thì thật tốt, vây mà bây giờ thì sao?
Dịch Cẩn Đình nhíu mày nhìn Cố An Hi đang tức giận mới mình, hừ… cô ta vậy mà phát cáu với anh, anh có ý tốt với cô ta, kết quả đổi lại là sắc mặt như trứng thối của cô?
“Cố An Hi, lương tâm của cô bị chó tha rồi.”
Khi anh nhìn thấy đôi chân khập khiễng của Cố An Hi, đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ca-anh-du-tan-nhan/3455614/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.