Cố An Hi bị kéo đến một góc tường tương đối an toàn, khi nhìn thấy người đàn ông đối diện mình, không khỏi kinh ngạc: “Anh Minh Hiên.”
Hàn Minh Hiên nở một nụ cười ôn nhu, khóe mắt cong lên: “An Hi, anh đã trở về.” - Sau đó lại nói thêm: “Hôm nay, anh đã đến nhà em.”
Hàn Minh Hiên là một người rất ôn hòa, cử chỉ lời lẽ đều rất lễ độ, ở bên cạnh luôn cho người khác cảm giác an tâm. Tuy hai người quen biết không phải rất lâu, nhưng đối với cô rất tốt.
Cố An Hi có chút kinh ngạc: “Sao anh lại vào được nơi này?”
Muốn vào Thịnh Thế phải có thẻ nhân viên, không có thẻ sẽ không thể tiến vào.
“Anh có cách của anh.” - Hàn Minh Hiên mỉm cười.
Cố An Hi gật gật đầu: “Lần đi công tác này của anh, đi cũng rất lâu.”
“Ừm.” - Hàn Minh Hiên gật đầu, ý cười trên môi nhạt đi, anh nhìn cô với vẻ tiếc nuối và tự trách: “Anh quay về, mọi thứ đã thay đổi. Nếu như anh biết anh rời đi, em sẽ gả cho người khác, An Hi, anh nhất định sẽ không đi.”
Cố An Hi lắc đầu: “Anh phải làm việc của mình, hơn nữa…”
“Anh ta có tốt với em không?” - Hàn Minh Hiên trực tiếp hỏi.
Cố An Hi trầm mặc phút chốc, tiếp đó nở nụ cười: “Ừm, khá tốt.”
“Tốt.” - Hàn Minh Hiên bỗng nhiên tức giận, chỉ vào quần áo của Cố An Hi nói: “Em thế này gọi là tốt? Em đáng giá hơn những thứ thế này, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ca-anh-du-tan-nhan/3455608/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.