Edit: Cháo
13.
Quà đã làm xong, vì để anh trai nhận được nó, nhóc nhện nhảy lại đan thêm một cái túi, kéo món đồ to xấp xỉ bản thân, khó khăn nhảy lên mặt bàn.
Đồ quá nặng, nhóc nhện nhảy nhảy được nửa đường, không ngoài dự đoán bị rơi xuống.
Nhóc nhện nhảy té chổng vó, nằm trên đất một lúc rồi tủi thân lật người lại, kiểm tra món quà có bị hỏng hay không, cũng may món quà làm đặc ruột, rất là cứng, cũng không bị sứt hỏng.
14.
Bàn học khá là gọn gàng, nhóc nhện nhảy đặt quà ở vị trí trung tâm nhất, cố gắng để anh trai chỉ cần tới gần chút thôi là nhìn thấy nó đầu tiên.
Nhóc nhện nhảy chờ rất lâu, mãi đến khi nắng chiều dịu dàng rọi lên mặt bàn, khóa cửa cuối cùng cũng vang lên tiếng lạch cạch.
Là anh trai về sao?
Nhóc nhện nhảy đang mơ màng buồn ngủ phấn chấn hẳn lên, nghĩ đến sắp gặp mặt với anh trai, cảm thấy hơi thấp thỏm, trốn sau món quà nhìn về phía cửa.
Là anh ấy!
15.
Thư Ngạn Hành đi đến gần, nhanh chóng nhìn thấy trên bàn có một thứ màu vàng nhạt…
Trái tim?
Hắn định thần nhìn lại, đúng là một trái tim nho nhỏ, hình dạng căng đầy, vốn là màu trắng như tuyết nhưng được ánh nắng nhuộm thành màu vàng nhạt.
Thư Ngạn Hành đang định cầm lên nhìn kỹ hơn, trái tim nhỏ bỗng động đậy, một con côn trùng nhô ra từ phía sau, trông quen mắt cực kỳ.
Thư Ngạn Hành kêu thảm một tiếng, cầm lấy hộp khăn giấy gần đó lên.
16.
Nhóc nhện nhảy vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhen-nho-tu-tren-troi-roi-xuong/267796/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.