Cúp điện thoại, Đường Tư Tư tắt đèn chùm chăn, giấy dán tiện lợi bị đè ở gối đầu.
Đường Tư Tư buồn ngủ, mí mắt nặng trĩu cô cũng không có lá gan đi gọi cho số điện thoại trên giấy dán tiện lợi nữa. Vốn dĩ cô còn do dự, bị Cố Tuệ San gõ cửa kêu đi ngủ, do dự đã không còn.
Nằm ở trên giường, nắm di động đợi một hồi, Tống Dịch không có gửi tin nhắn QQ cho cô, vì thế cô bỏ điện thoại xuống xoay người âm thầm suy tư lời Mạ vừa nói.
Tuy rằng “Tống Dịch có khả năng cũng thích cô” chuyện này nói ra có vẻ giống đang nói mớ, chẳng qua, hiện tại cô đã xác định đời này sẽ không có liên quan gì đến Tống Dịch, cô có nên tranh thủ một chút hay không nhỉ?
Không phải lập tức biến thành con thỏ trắng lỗ mãng đi xung quanh anh, càng không phải muốn tranh thủ ra kết quả xác định gì đó, mà là nếm thử cảm giác tới gần anh một chút. Tỷ như chủ động hỏi anh vấn đề nào đó, chủ động nói chuyện với anh, tốt nhất là có thể trở thành bạn bè.
Nghĩ đến đây, Đường Tư Tư duỗi tay sờ điện thoại trên gối đầu, trong lòng nghĩ Tống Dịch muốn số QQ của cô, lại cho cô số điện thoại của mình, rốt cuộc có phải đang muốn làm quen? Có phải là đang ám chỉ cô có thể xem anh như là bạn bè?
Rung động, thấp thỏm, bối rối, khát vọng, áp lực.
Không có đáp án, cũng không dám tự mình trả lời, Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhe-nhe-nhu-mat/2477028/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.