Mỗi một ngày máy móc trôi qua.
Mỗi một tiết học chậm như một mùa thu, vì thế sống một ngày mà tưởng như một năm.
So sánh thì thời gian cuối tuần giống như khe hở ngón tay, nhanh đến không kịp nhìn lại.
Buổi sáng là giờ ngủ nướng, Cố Tuệ San và Đường Hướng Văn biết cuối tuần là thời gian nghỉ ngơi nên sẽ không gọi Đường Tư Tư dậy sớm.
Chờ đến trưa cô thức dậy, trực tiếp rửa mặt rồi ăn cơm trưa luôn.
Kỳ kiểm tra đã qua gần một tháng, mỗi một buổi chiều cuối tuần, Đường Hướng Văn và Cố Tuệ San sẽ đi bác sĩ chỗ đó là chỗ bạn bè giới thiệu.
Vẫn là vì chuyện sinh con, đại khái là muốn sinh con trai.
Nghe nói vị bác sĩ này rất thần thông, không biết là thật hay giả.
Đường Tư Tư thấy ba mẹ mình không có khuynh hướng trọng nam khinh nữ, ông nội bà nội đối xử với cô cũng không tệ, nhưng ông cụ tư tưởng cố chấp, vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện Đường gia không có cháu trai nối dòng nối dõi.
Trước kia là bởi vì chính sách, công tác Đường Hướng Văn tính chất đặc thù, sinh con phải bỏ công tác qua một bên, cho nên ông bà nội vẫn chưa nói gì.
Sau lại chính sách thay đổi, có thể sinh con lần thứ hai, hai ông bà cụ liền thúc giục chuyện này.
Thúc giục làm Đường Hướng Văn và Cố Tuệ San chịu áp lực rất lớn, đặc biệt là Cố Tuệ San rất khó chịu, rốt cuộc người sinh con vẫn là bà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhe-nhe-nhu-mat/2477003/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.