Nửa tháng kể từ khi rời khỏi thạch thất chính là sự thoải mái mà ngay cả nằm mơ Vân Châu cũng không thể nào tưởng tượng ra được.
Ban ngày y vẫn là đại sư huynh quản lý chuyện lớn nhỏ của Khôi Tiêu Phong, thỉnh thoảng dành chút thời gian dạy pháp thuật cho sư đệ sư muội.
Trời vừa tối thì y lại tự giác chạy sang phòng sư tôn quấn lấy người.
Gần đây mọi người trong Khôi Tiêu Phong cũng nhận ra sự bất thường của đại sư huynh.
Lúc trước sư tôn ở trong thư phòng xử lý thư từ, đại sư huynh cũng đâu có ngồi một bên mài mực. Vậy mà bây giờ sư tôn ngồi dưới mái hiên đọc sách, đại sư huynh sẽ ở ngay bên cạnh pha trà. Chưa kể khi bọn họ không học được pháp thuật, chỉ hỏi thêm đại sư thêm đôi ba câu mà đại sư huynh đã mất kiên nhẫn rồi, nếu như tình cờ gặp được sư tôn thì đại sư huynh cũng sẽ ra tay không nhẹ.
Chưa hết, nghe thị nữ bên cạnh sư tôn nói, mỗi buổi sáng các nàng vào hầu hạ sư tôn rửa mặt thì gần như đại sư huynh lúc nào cũng có mặt sẵn ở bên trong.
Không biết mỗi ngày đại sư huynh thức dậy lúc mấy giờ, làm sao mà ngày nào cũng có thể ở trong phòng sớm như vậy được.
Mặc dù mọi người ở Khôi Tiêu Phong suy đoán rất nhiều, nhưng khi thấy đại sư huynh thì đều cố gắng ra vẻ nịnh bợ, hoặc là thể hiện trước mặt Lâm Phong Ý.
Đưa một lá thư, bắt một con chim bồ câu, giúp tông chủ và các trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhe-nhang-hoi-su-ton/876617/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.