Hai người nói chuyện vài câu thì Hà Nhiên cảm thấy không khỏe lắm nên quyết định xin về sớm. Vừa lúc đó quản lý gọi điện thoại nói rằng ngày mai mới có thể đến giải quyết chuyện này.
Trước khi về, Hà Nhiên đến truyền lời cho Trần Dự, dặn hắn dò hắn không cần lo lắng, cô sẽ chịu trách nhiệm hết. Nói xong cũng là lúc nhìn thấy Nam Cung Lân tiến tới chỗ mình.
Anh đưa mắt về phía Trần Dự ở bên cạnh, hai người con trai đột nhiên có cảm giác không được thoải mái trước đối phương. Đầu mày của Nam Cung Lân hơi nhúc nhích, anh biết rõ lý do. Bất kể người nào nhắm đến Hà Nhiên đều sẽ trở thành cái gai trong mắt anh. Anh sẽ không làm gì cậu ta, nhưng việc ghét cậu ta thì khó mà tránh khỏi.
Hà Nhiên hồn nhiên không nhận ra sự khác lạ của họ, cô hỏi Nam Cung Lân:
“Vừa rồi anh đi đâu vậy?”
“Ra ngoài nói chuyện điện thoại thôi, em chuẩn bị về phải không? Anh đưa em về.”
“Vâng.” Hà Nhiên gật đầu rồi quay sang nhìn Trần Dự, nói: “Xin lỗi, tôi phải về trước đây.”
Trần Dự ừm một tiếng, còn nói sẽ cùng những người khác dọn giúp phần cô, dù sao hôm nay cũng không nhiều việc lắm. Trong lòng Hà Nhiên rất cảm kích, cô vẫy vẫy tay rồi đi bên cạnh Nam Cung Lân ra ngoài.
Nhìn thấy sắc mặt của anh hơi u ám, không vui, cô nghiêng đầu tới trước rồi nhìn chăm chú một lát mới hỏi:
“Anh sao thế?”
Anh đưa tay kéo cô đến gần mình, ôm eo cô một cách hết sức tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhe-nhang-cau-dan/1183509/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.