Khi Hà Nhiên vào bếp, một người phụ nữ trung niên đang rửa chén thò đầu ra dặn dò:
“Cháu gọi Trần Dự mang ra giúp cháu đi.”
Hà Nhiên cảm ơn ý tốt ấy của bà, cô cũng đang định làm thế. Đến cả nhân viên trong bếp còn phòng hờ ông ta như vậy, chắc chắn là người xấu rồi!
Sau khi Trần Dự tiến vào cùng mâm chén cũ, Hà Nhiên lên tiếng nhờ vả. Cậu ấy là người làm lâu năm ở đây, còn cô mới vào nên được quan tâm và chỉ dạy rất nhiều.
Trần Dự gật đầu rồi cầm lấy chén sốt mới đi về phía bàn của người đàn ông kia, ông ta thấy không phải là Hà Nhiên thì bực bội nói:
“Để bạn sinh viên kia mang ra cho tôi, tôi không thích đàn ông phục vụ mình.”
Sắc mặt của chàng trai trẻ hơi cứng lại, vẫn kiên trì đặt chén sốt lên bàn rồi cười đáp:
“Mong quý khách thông cảm, bởi vì quán hiện tại hơi đông nên nhân viên phải thay phiên nhau chạy bàn ạ.”
Dứt lời, một tiếng loảng xoảng cực to vang lên khiến toàn bộ mọi người phải dời tầm mắt qua đó.
Hà Nhiên giật nảy mình, cái mâm trên tay suýt thì rơi xuống. Cô vội vàng mang nó vào bếp rồi chạy ra xem tình hình, chỉ thấy người đàn ông kia cười nói:
“Tôi lỡ tay, dọn giúp tôi đi rồi mang chén sốt mới lên.”
Ai ở gần đều có thể nhận ra được người nọ cố tình làm khó, nhưng thân là phục vụ, anh chàng kia không còn cách nào khác. Cậu ta cẩn thận nhặt mấy mảnh vỡ lên, dùng khăn giấy trong túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhe-nhang-cau-dan/1183504/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.