Nam Cung Lân ra lệnh cho người kéo Nam Cung Cảnh vào nhà, bản thân anh thì ngồi trên ghế vắt chéo chân, vẻ âm trầm hiếm có trên khuôn mặt ấy khiến cho những người tiếp xúc với anh hằng ngày thấy lạ lẫm.
Một người hiếu kỳ không nhịn được mà hỏi:
“Thiếu gia, chuyện không được thuận lợi sao?”
Chuyện mà chàng vệ sĩ trẻ vừa hỏi không gì ngoài việc anh theo đuổi Hà Nhiên. Nam Cung Lân bình thường cũng tương đối thân thiết với người trong nhà, vì vậy gật đầu xem như đã trả lời câu hỏi kia.
Không những không thuận lợi, còn suýt chút bị hiểu lầm nghiêm trọng và hỏng hết kế hoạch của anh. Tên nhóc Nam Cung Cảnh này thật ra cũng rất vô tội, không hề cố ý quấy phá, nhưng cuối cùng hắn vẫn là lý do chính khiến Hà Nhiên dỗi.
Trong căn phòng bấy giờ chỉ có tiếng kim đồng hồ tích tắc tích tắc trôi, chờ một lát, cửa phòng vang lên âm thanh cộc cộc rất khẽ. Nam Cung Lân nâng mắt lên, nói:
“Vào đi.”
Cửa két một tiếng mở ra, Nam Cung Cảnh mặc đồ ngủ màu nâu, áo ngắn tay và quần lửng, đầu tóc bù xù bị hai vệ sĩ kẹp nách kéo vào. Hắn tức giận quát:
“Này này, tôi là thiếu gia của các người đó!”
Hai người họ không trả lời mà buông tay ra, thả Nam Cung Cảnh đứng giữa phòng, mặc dù Nam Cung Cảnh cũng là chủ của họ nhưng mà theo thứ tự từ trên xuống thì nhị thiếu gia Nam Cung Lân có quyền lực hơn, và rõ ràng là đáng sợ hơn nhiều.
Không khí trong phòng hơi kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhe-nhang-cau-dan/1183502/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.