Sau khi trở về từ phòng của Nam Cung Lân, Hà Nhiên cho hai bé mèo của mình ăn, chải lông cho chúng rồi thay quần áo để chiều đến trường. Cô nghĩ mãi về chuyện thời gian tới không gặp được ai đó mà lòng buồn rười rượi. Thói quen thật sự là một thứ đáng sợ, nó đã lặng lẽ thay đổi cảm giác của Hà Nhiên.
Cô nhìn về phía bình giữ nhiệt trên bàn, đêm qua uống xong vẫn chưa kịp rửa để mang trả cho Nam Cung Lân. Cứ giữ nó đến khi anh quay lại vậy.
Trước khi đi học, cô mang cho Nam Cung Lân chút quà vặt để cảm ơn. Bản thân cô thường mua bánh kẹo để trong phòng ăn cho đỡ buồn, vì vậy không thiếu một vài túi bánh.
Anh cầm lấy rồi dặn dò:
“Con gái ở một mình rất nguy hiểm, nhớ cẩn thận.”
“Ừm, tôi biết rồi.”
Hà Nhiên gật đầu, hôm nay cô mặc quần jean đơn giản và một chiếc áo croptop vừa năng động vừa đáng yêu, làm Nam Cung Lân nhìn không chớp mắt. Anh im lặng quan sát cô, mãi cho đến khi cô đã khuất bóng ở cuối hành lang.
…
Nam Cung gia, tòa dinh thự khổng lồ tọa lạc tại thành phố S. (Fb: Nhược Mộng)
“Nhị thiếu gia về rồi!”
Nam Cung Lân vừa xuống xe liền nghe thấy tiếng chào chỉnh tề của vệ sĩ hai bên, họ đã không gặp anh mấy ngày rồi, cũng tương đối nhớ anh.
Một ông chú trung niên không kìm lòng được mà cảm thán:
“Bây giờ mấy vị thiếu gia đều lớn hết rồi, suốt ngày chỉ chìm đắm trong tình yêu, không còn thích tôi nữa. Nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhe-nhang-cau-dan/1183486/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.