Hai người về đến nhà sau một lúc nói chuyện trên trời dưới đất, Hà Nhiên xuống xe, nói cảm ơn rồi chợt nhận ra số lần cô mang ơn Nam Cung Lân có vẻ không ít.
Đêm đó, Hà Nhiên ôm Gạo Nếp và Xôi Đậu, hai chú mèo một trắng một đen của mình lên giường rồi tâm sự với chúng.
Cô ôm nách Gạo Nếp giơ nó lên không trung, thở dài rồi hỏi:
“Mày cảm thấy anh ấy thế nào? Có phải rất đẹp trai, rất dịu dàng và tốt bụng không?”
“Meo meo…”
Gạo Nếp kêu hai tiếng, cô tự động dịch thành “đúng vậy” rồi tiếp tục độc thoại:
“Người như thế chắc đối xử với ai cũng giống nhau ha?”
Hà Nhiên đang tự nhắc nhở bản thân rằng không được vì người ta tốt mà ngay lập tức tin tưởng và thích người ta như vậy. Cô thừa nhận vẻ ngoài của Nam Cung Lân có sức ảnh hưởng rất lớn, nhưng bây giờ không phải thời gian để yêu đương.
Cô hít sâu một hơi rồi bật dậy, mở máy tính bắt đầu chỉnh sửa video cũ của Gạo Nếp và Xô Đậu để tăng lên các nền tảng, lượt thích nhiều thì cô có thể kiếm được tiền nhờ việc đặt quảng cáo trong video đó.
Cuộc sống cơm áo gạo tiền cần phải lo còn chưa lo xong, Hà Nhiên không dám nghĩ đông nghĩ tây nữa.
Một tuần sau đó trôi qua trong yên bình, Hà Nhiên dần quen với sự có mặt của Nam Cung Lân ở bên nhà, cũng quen với việc được anh đưa đón mỗi chiều và tối. Họ bây giờ đã được tính là bạn bè rồi, đi cùng nhau không bị trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhe-nhang-cau-dan/1183483/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.