Tôi còn đang chạy bộ trên đường thì thấy có người chạy từ sau lưng tới, sau đó kẻ nọ chạy song song bên tôi, tôi đưa mắt nhìn sang xém chút vấp chân té sấp, người nọ là Hải Nam. Thấy tôi dừng lại anh cũng dừng lại vẫy tay chào tôi:
- Chào buổi sáng, em dậy cũng sớm đó.
- Chào. Nhà anh cũng ở khu này à?
- Trước kia tôi thuê nhà trọ gần bệnh viện, hôm qua mới mua lại căn nhà ở đầu đường.
Anh vừa nói vừa chỉ chỉ về phía cuối đường nơi căn nhà có giàn hoa giấy màu tim tím. Anh cười nói:
- Về sau là hàng xóm rồi, cần gì cứ nói với tôi một tiếng, tôi giúp em.
Tôi khẽ nhíu mày, mấy hôm trước anh ta vừa biết vị trí nhà trọ của tôi, hôm nay bỗng dưng thành hàng xóm... Tôi không ngăn được ý nghĩ nghi ngờ đang nảy nở trong đầu: anh ta đang cố ý tiếp cận mình. Hải Nam cười cười nói tiếp:
- Thật ra tôi mua nhà ở đây để tiện theo dõi khu này đấy, chắc em không biết cô nàng họa sĩ tôi nói với em cũng ở khu này đâu nhỉ. Nhà cô ấy nằm ở đầu dãy bên kia. Tôi và cô ấy hiện nay chỉ cách nhau một con đường.
Tôi hơi ngẩn người, vậy là tôi tự mình đa tình à? Anh ta thừa nhận là có ý định tiếp cận "chúng tôi" kìa, còn ở gần cô nàng họa sĩ nhất nữa. Dù tôi có bị đưa vào tầm ngắm hẳn là vòng ngoại vi...
- Có muốn đến thăm cô họa sĩ đó một lúc không?
- Cô ấy chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhay-mua-voi-con-chu/1794934/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.