Đúng là câu chuyện Âm Linh bị gác lại thật, tôi cũng không dám hỏi, hỏi xong anh ta lại ví dụ thành thứ gì tởm lợm nữa chắc tôi bỏ bữa cơm luôn. Tiếp theo tôi lấy xe chạy trước dẫn đường cho anh đến nhà trọ của tôi.
Tôi mở cửa cho Hải Nam bước vào, vừa vào anh đưa mắt nhìn quanh một vòng.
- Em ở một mình à?
- Ừm. Ở chung với người khác ồn ào tôi không tập trung viết truyện được.
- Phòng em sạch sẽ thông thoáng hơn tôi nghĩ.
- Anh nghĩ tác giả ai cũng xềnh xoàng như mấy tay tác giả bị bóc phốt trên mạng sao?
Anh bước đến cầm lấy quyển vở tôi vừa viết đêm qua đọc vài trang.
- Đó là giấc mơ đêm qua của tôi.
Anh cầm lấy chiếc bút bi bên cạnh lên xem xét rồi lần nữa nhìn quanh căn phòng.
- Đúng là có mùi vị Âm Linh. Nhưng có lẽ chỉ là Trung Linh sơ kỳ, linh lực nhỏ yếu. Một khi nó muốn ẩn nấp khó lòng tìm được.
- Vậy tôi phải làm sao?
- Tôi kiến nghị em thay đổi phòng trọ, không mang theo những vật dụng thường dùng này xem tình hình có thay đổi gì không. Gặp bất cứ tình huống gì cũng đừng để cảm xúc dao động quá nhiều tạo cơ hội cho Âm Linh. Còn nữa khi ra ngoài, em nên cẩn thận với những người hoàn toàn không quen biết lại cố tình tiếp cận, đó có thể là những Người Nuôi Linh, nhìn ra em có Âm Linh họ tiếp cận để Thu Linh.
Tôi ngây người. Lại chuyện gì nữa đây, cái gì mà Thu Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhay-mua-voi-con-chu/1794919/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.