Tám con mắt lần nữa lia về phía Trần lão, ý tứ rất rõ ràng: Lão cha, làm ơn diễn vừa thôi đừng diễn quá sâu!
Kiến An vội vàng phân bua:
- Ý con không phải vậy.
- Vậy con nói rõ ràng ra xem. Tại sao muốn hủy hôn.
- Con tự cảm thấy mình không xứng với các vị tiểu thư. Con không muốn vì mình mà có bất kỳ cô nương nào phải chịu khổ, bỏ lỡ thanh xuân.
Trần Lang Trung mềm giọng:
- Đó là toàn bộ ý nghĩ thật lòng của con trai đấy à? Không phải vì con nhìn thấy ba đứa con gái của ta không hợp mắt nên mới từ hôn đúng không?
Kiến An nghe xong câu hỏi lập tức cứng người. Cả bầy con của Trần lão cùng lúc hướng đôi mắt hình viên đạn về phía phụ thân, ai nấy đều ra dấu tay xác nhận Kiến An đúng là không có mắt. Lúc này Trần lão mới nhận ra mình diễn quá sâu rồi. Lão khẽ nhúng vai nói chữa lại.
- Thật ra ý của ta là, nếu con không chê đám a đầu nhà ta không vừa mắt, con có thể chọn bất kỳ đứa nào để cưới, ta sẽ gả. Trần gia ta không ngại nuôi thêm vài miệng ăn đâu.
Đảo một vòng lại về vạch xuất phát, ánh mắt Ngọc Trầm và Ngọc Hoan nhìn phụ thân gần như sắp phun ra lửa. Người ta đã có ý muốn hủy hôn sự thì thuận theo đi, diễn sâu làm chi, đảo một vòng lại trở về vấn đề nhất định sẽ gả con. Lão cứ nói như vậy người ta còn có thể từ chối hôn sự này sao?
Còn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhay-mua-voi-con-chu/1794913/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.