Tôi vẫn luôn, vẫn luôn thích một người con trai.
Từ trước đến giờ chỉ dám trốn ở một góc xó, theo dõi tất cả của y.
Không dám yêu cầu xa xỉ y sẽ chú ý đến sự tồn tại của tôi, càng không dám yêu cầu xa xỉ y sẽ đem ánh mắt rơi trên người tôi.
Nhưng giờ khắc này…
Tạ Duẫn Ninh bị đối tượng mà mình luôn nhung nhớ lấy một vẻ mặt chuyên chú nhìn chăm chú vào mình, chỉ cảm thấy cả người lạnh buốt.
“Cho nên, cậu chắc chắn rất hy vọng tôi đối với cậu như vậy phải không?” Tạ Diệc Đông mỉm cười, ngón tay khéo léo theo vạt áo của Tạ Duẫn Ninh trượt vào trong áo.
Nhiệt độ hơi lạnh, khiến cho toàn thân Tạ Duẫn Ninh nổi da gà.
“Tự cho là đúng, hừ…” Tay của Tạ Diệc Đông chuẩn xác mà công kích bộ vị nhạy cảm của Tạ Duẫn Ninh, ánh mắt vẻ mặt lại là giễu cợt: “Dựa vào cái gì đến thích tôi, lại dựa vào cái gì tự tiện rời đi?”
Tạ Duẫn Ninh tâm trạng vô cùng phức tạp.
Phản ứng trên thân thể không lừa được người, nhưng trong lòng lại cực kỳ bài xích động tác của Tạ Diệc Đông.
Tôi không thích như vậy.
Tôi thích người này, vẫn luôn thích, cho nên, chính là bởi vì điều này, tôi mới không muốn bị cái tên này đùa giỡn lạnh nhạt như vậy.
“…Đừng…” Sự giãy dụa của Tạ Duẫn Ninh có chút vô lực, âm thanh khàn khàn.
“Hả?” Tạ Diệc Đông cười nhạt, “Đừng?” Tay lại dùng sức một chút.
Tạ Duẫn Ninh bị nắm lấy chỗ nhạy cảm liền nhịn không được mở miệng rên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-y-co-hanh/47306/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.