Lúc Tạ Duẫn Ninh rửa mặt đánh răng, điện thoại của Tạ Diệc Đông gọi về, trước tiên là hỏi hắn thức dậy lúc nào, sau đó lại hỏi có ăn sáng chưa, cuối cùng muốn hắn ăn sáng xong thì gọi điện thoại lại cho y, y sẽ phái người về đón Tạ Duẫn Ninh đến công ty.
Về phần đến công ty làm gì?
Tạ Diệc Đông làm việc, Tạ Duẫn Ninh chơi, lúc nghĩ giữa trưa thì cùng nhau ăn cơm, sau đó buổi chiều tiếp tục, buổi tối cùng nhau đi ra ngoài ăn, hoặc là đợi Tạ Diệc Đông về nấu cơm.
— Vào ngày nghỉ lễ, cuộc sống của Tạ Duẫn Ninh chính là vượt qua như vậy.
Tạ Diệc Đông cảm thấy đó là chuyện đương nhiên, Tạ Duẫn Ninh cũng không cảm thấy vô vị chút nào.
Ngay cả Phạm Trì đều cảm thấy hình thức ở chung của hai người vô cùng lạ lùng.
Nhưng mà, lần này sau khi Tạ Duẫn Ninh đến công ty của Tạ Diệc Đông, không hề giống như thường ngày chào hỏi xong rồi đi vào phòng chơi game dành riêng cho hắn, mà là ngồi đối diện Tạ Diệc Đông đang làm việc.
Tạ Diệc Đông vừa thấy điệu bộ đó của hắn, liền biết hắn có chuyện muốn nói với chính mình, thế là đặt cây bút trong tay xuống, đẩy văn kiện qua một bên, để có thể ngồi gần với Tạ Duẫn Ninh một chút.
“…Cái đó, anh.” Tạ Duẫn Ninh nhỏ giọng gọi. Hắn có thể cảm giác được, Tạ Diệc Đông dường như rất thích chính mình gọi y là anh — Cho dù y biết cái vỏ Tạ Duẫn Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-y-co-hanh/2102182/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.