Thật ra thì, Tạ Duẫn Ninh cũng không hiểu được tại sao hình thức ở chung của chính mình và Tạ Diệc Đông đột nhiên trở nên hoà bình như vậy, thân mật như vậy.
Tạ Diệc Đông buổi sáng mỗi ngày sẽ đích thân làm đồ ăn sáng, đợi y ăn xong hai người cùng nhau ra khỏi nhà, sau khi đưa Tạ Duẫn Ninh đi học, Tạ Diệc Đông mới đến công ty, nếu như lúc Tạ Duẫn Ninh tan học Tạ Diệc Đông không có thời gian đến đón, cũng sẽ phái người đến đón hắn đến công ty đợi y trong phòng làm việc.
Mặc dù Tạ Diệc Đông vì thế cũng cho Tạ Duẫn Ninh một căn phòng chơi game sạch sẽ, trên kệ sách đặt rất nhiều loại manga, tiểu thuyết, tạp chí…
Hơn nữa, Tạ Duẫn Ninh cũng chưa bao giờ cho rằng ở cùng với Tạ Diệc Đông sẽ buồn chán gì đó.
Nhưng mà, rất kỳ lạ, không phải sao?
Tạ Diệc Đông tại sao lại đột nhiên trở nên đối với chính mình tốt như vậy?
Hắn mặc dù đã từng hỏi qua Tạ Diệc Đông, nhưng cũng chưa có lần nào đạt được đáp án mà chình mình có thể rõ ràng.
Dưới sự làm phiền thường xuyên của Phạm Trì, Đường Lễ cuối cùng cũng nhớ được sự tồn tại của cái người Phạm Trì này — rõ ràng chính là thấy được Phạm Trì liền đi đường vòng.
Phạm Trì ngược lại vì thế mà càng kích động — Bởi vì uy danh lúc trước của Tạ Duẫn Ninh cũng không thể khiến cho Đường Lễ nhớ được tên đầy đủ của y, nhưng vừa thấy Phạm Trì, Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-y-co-hanh/2102180/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.