Sở Thiên Hi chạy cấp tốc xuyên suốt ngày đêm đến Liêu Châu cứu viện. Hôm đó đang tiến về trước, xa xa nhìn thấy một tiểu đội ngũ rất không chỉnh tề.
Thiên Hi ghìm chặt ngựa, tỉ mỉ phân biệt, nhận ra một thành viên là tướng lĩnh Phó Thừa Chí trong quân đoàn Sở quốc. Người này hẳn là ở dưới quyền Mạnh Viễn Đào, xem như là một người có chút tài cán trong Sở quân, cũng rất có lòng lo nước yêu dân. Vì vậy nàng ấy giật giật dây cương, đi lên nghênh đón.
Phó Thừa Chí nhảy xuống ngựa:
- Tham kiến Thất công chúa.
- Phó tướng quân không cần đa lễ. Đây là...
- Thất công chúa đang đi về Liêu Châu?
- Đúng vậy. Ngươi từ bên đó tới?
- Thất công chúa không cần đi nữa, Liêu Châu đã bị Đông Phương Cữu chiếm rồi.
Thiên Hi sửng sốt. Chạy đi không ngừng nghỉ, cuối cùng vẫn chậm một bước. Mất Liêu Châu, toàn bộ Sở đô sẽ bị phơi bày trước mặt quân Đông Khởi. Nghĩ đến điều này, nhíu chặt chân mày, suy tính bước đi kế tiếp.
- Phó tướng quân, bổn cung định lui về trấn thủ Sở đô, theo ngươi thấy thế nào, có được không?
- Thất công chúa tính rất đúng. Nằm giữa Liêu Châu và Sở đô là hai thành Thượng Quận và Đông Bá, nơi đó thành nhỏ binh yếu, khó mà phòng giữ, trái lại còn tổn hao binh lực không cần thiết, chi bằng trực tiếp lui về giữ Sở đô. Nhờ vào đô thành kiên cố, may ra còn có cơ hội phản kích.
- Ừ! Nếu vậy, chúng ta lập tức trở về Sở đô đi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-xuat-dong-phuong/1506779/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.