(*) phong vân khởi: chỉ những biến cố, trắc trở của thời cuộc trong truyện đang bắt đầu phát triển; phong vân khởi = sóng gió nổi lên
Nam Cung Ngọc Thiềm vẫn chưa hoang mang, lùi hai bước tránh thoát đòn tập kích này, nâng kiếm ngăn cản, bắt dầu triền đấu một chỗ cùng Cữu.
Kiếm hoa bay lượn, khiến người ta hoa cả mắt. Cữu thân thủ nhanh nhẹn, từng kiếm chuẩn xác, ba đường thượng trung hạ đều nhắm thẳng vào chỗ hiểm. Nam Cung Ngọc Thiềm trái phải chống đỡ, cũng đâu vào đấy, không thấy hoảng loạn.
Thân kiếm phản chiếu ánh mặt trời, từng vệt sáng đâm vào mắt Sở Thiên Hi, nàng ấy chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa, lòng bàn tay thấm dần mồ hôi lấm tấm, nắm tay thật chặt, cắn môi dưới, cố hết sức đè nén hoảng loạn trong lòng, nhưng vẫn nhẹ run rẩy.
Là đúng? Là sai? Cũng đã không còn lựa chọn nào khác, nếu vận mệnh đã an bài, vậy chỉ có kết quả đã định trước.
Mà bên kia, Đông Phương Cữu bình tĩnh, thân thủ quyết đoán, từng bước bức bách, từng bước chiếm ưu thế. Võ công của nàng rõ ràng cao hơn Nam Cung Ngọc Thiềm một bậc, lúc đầu không thấy phân mạnh yếu, thời gian lâu dài bắt đầu phân cao thấp.
Sắc mặt Nam Cung Ngọc Thiềm từ từ nghiêm trọng, tập trung toàn bộ tinh thần, chuyên tâm ngăn đỡ đòn tiến công của Cữu. Mồ hôi lạnh chảy đầy lưng, nét mặt cũng hơi sợ hãi, cước pháp dưới chân dần lộn xộn.
Ở phía trước, Sở Uy đứng lên, cau mày không nói, căng thẳng nhìn chăm chú hai người trong sân.
Cữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-xuat-dong-phuong/1506773/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.