(*) săn bắt trên núi tuyết
- Cữu nhi. - Thái tử Triết ngập ngừng, suy nghĩ một chút, do dự mà mở miệng:
- Đến Lư Hưng Bảo rồi, lo đi theo Hồ tướng quân đọc binh thư, tập trận pháp. Chớ... chớ kéo bè kết phái. Phụ hoàng đã cử người đi theo rồi.
Cữu nghe xong, cũng không có phản ứng gì quá, khẽ cười đáp lại:
- Vương huynh cảm thấy ta sẽ làm những chuyện kia à?
- Phụ hoàng chèn ép như vậy, Cữu nhi bật lại cũng không quá đáng.
- Vương huynh, Cữu không phải loại người như vậy. Mặc kệ thế nào, ta dẫu sao cũng là họ Đông Phương.
- Vương huynh tin ngươi.
Thái tử Triết quay người nhìn sang, trịnh trọng nói.
Cữu cười rộ lên, quay đầu nhìn đội quân hùng mạnh uy vũ phía sau. Gió thổi tung bay góc áo bào của hắn, thân thể gầy yếu nhưng nét mặt kiên nghị:
- Vương huynh nhìn xem. - Cữu cầm roi ngựa chỉ về phía sau, Thái tử Triết nhìn theo tay hắn.
- Đông Khởi chúng ta có binh lực cỡ này, có Vương huynh làm Thái tử. Đông Phương Cữu ta ngoại trừ tắm máu sa trường, còn suy nghĩ nhiều làm gì nữa?
Thái tử Triết thở nhẹ một hơi, nở một nụ cười nhẹ nhõm:
- Vậy, Cữu nhi, Vương huynh không thể tiễn xa hơn được. Ta ở đế đô, chờ ngươi trở lại.
Cữu chắp tay, không nói thêm nữa. Vung dây cương, tuấn mã cất giọng "hí" vang, chân hăng hái giẫm theo đại lộ mà đi.
Một đường vô sự. Một tháng sau, năm vạn quân mã đến Lư Hưng Bảo như đã định.
Cảnh trí vùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-xuat-dong-phuong/1506759/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.