Fiez nghe Juliano thấp giọng nỉ non ở bên tai mình một lần lại một lần, lúc này không hiểu tại sao cậu lại cảm thấy an tâm, hô hấp dần dần vững vàng, giống như vừa trải qua một chuyến lữ hành đầy sóng to gió lớn, đến khi bước lên được đất liền, cả người cũng thả lỏng đi.
.
Cảm giác đó khiến Fiez ngủ rất ngon, cậu cảm thấy dường như mình đang trở lại lúc còn nhỏ.
Lúc Fiez giật mình trở về với thực tại cảm thấy có chút mờ mịt. Nhìn qua tia nắng len lỏi vào trong khe hở bức rèm chói mắt đằng kia, Fiez tiện tay quơ quơ, túm lấy chiếc đồng hồ trên đầu giường...Đã gần mười giờ!
Nhưng rõ ràng lúc trận đấu kết thúc là năm giờ rưỡi chiều mà, chẳng lẽ...Chẳng lẽ mình đã ngủ một giấc đến tận hôm sau mới thức dậy? Fiez lấy tay nâng người dậy, khởi động thân thể mình, nhìn qua phía bên kia giường lại không nhìn thấy người muốn nhìn.
Lúc này chuông điện thoại lại vang lên, Fiez tiện tay cầm lấy, bên đầu dây bên kia là giọng của lão Kez hưng phấn đến nổi không thể hưng phấn hơn nữa, "Haha, Fiez! Cậu thật sự quá tuyệt vời! Cậu đã tiến vào vòng bán kết giải đấu Australian Open! Trời ạ, cậu chưa từng đánh tốt như vậy! Không! Trước kia cậu cũng rất tuyệt! Nhưng năm nay cậu đã tiến bộ nhanh đến mức tôi phải há to miệng ngạc nhiên! Cậu là kiêu ngạo của tôi..."
Fiez không ngừng gật đầu, đúng là việc này ngoài sức tưởng tượng của lão Kez, mà nói thật Fiez cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-vong-khuynh-tam/2367314/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.