Sáng hôm sau, Fiez xoa xoa cái eo đau nhức bò ra khỏi giường, nghe thấy tiếng máy nướng bánh mì từ trong phòng bếp truyền ra. Fiez mang đôi dép lê ra ngoài phòng khách thấy Juliano đang quét một lớp bơ lạc thật dày lên bánh, cùng với mùi thơm phức lan tỏa ra khắp nhà làm cho cậu muốn chảy cả nước miếng.
.
Ngay khi Fiez ngồi xuống bàn và bắt đầu ăn trứng kèm lạp xưởng, cậu không thể không cảm thán, chỉ mới vài ngày thôi mà tay nghề của Juliano càng trở nên cao siêu.
"Fiez," Juliano ngồi ở đối diện ngẩng đầu lên nhìn bộ dáng ăn ngon lành của đối phương, “Sau khi kết thúc giải đấu Wimbledon, chúng ta cùng nhau tham gia Thế vận hội Olympic đi!"
"Ờ, được..." Fiez cho miếng lạp xưởng đã được chiên giòn thơm phức vào miệng.
"Ý tôi là đánh đôi!"
"Được..." Fiez giật mình, ngẩng đầu lên, "Cái gì? Đánh đôi?" Đánh đôi cùng Juliano? Không phải mục tiêu của anh ta là đánh đơn để nắm bắt hết toàn bộ cơ hội đánh bại Claude sao?
"Tôi vẫn hy vọng có một ngày có thể cùng cậu đứng trên cùng một mặt sân đối mặt với đối thủ, mà không phải một mình chiến đấu!"
"..." Fiez muốn đưa tay gãi đầu, cho nên thiếu chút nữa đã quăng cả miếng lạp xưởng lên đầu mình, "Nhưng chúng ta không có kinh nghiệm đánh đôi, phải tham gia dự tuyển thi đấu, sẽ không được làm tuyển thủ hạt giống..."
"Ừm, giống mới bắt đầu! Giống như lúc chúng ta mới bước vào giới tennis!" Juliano vẫn duy trì tư thế nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-vong-khuynh-tam/2367246/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.