Khi đôi chân ấy nâng lên còn có thể lờ mờ trông thấy nơi khiến người khác phải mơ màng...
Mochein vẫn luôn lo lắng Juliano sẽ bị Anjieliefu đánh bại, nhưng sự thật đã chứng minh lo lắng của ông là dư thừa, thậm chí trận đấu của Juliano và Anjieliefu còn kết thúc sớm hơn nửa giờ, điều này cho thấy trận đấu này Juliano đánh rất tập trung.
.
"Đối thủ ở trận chung kết là ai?"
Mochein ngây ra, nhìn cậu trai mang túi vợt trên lưng vừa đi về phía trước vừa hỏi mình, lúc này ông mới giật mình, trả lời, "Ờ, có lẽ là New York - Rafael Potter, đề nghị cậu cẩn thận một chút, cậu nhóc đó đánh rất khá!"
Juliano không nói gì mà chỉ gật đầu, cậu thừa nhận lúc cậu nghe Mochein bảo phải "cẩn thận một chút", cậu cũng không để ý gì nhiều, nhưng đến khi nhìn thấy cậu trai tên Fiez ấy vừa cười vừa đi vào hội trường cùng Rafael, lúc đó cậu cảm thấy hệ thống phòng thủ kiên cố nhất trong tim mình như chấn động.
Rafael câu lấy cổ Fiez, trông rất thân thiết, cậu ta đang nói thao thao bất tuyệt chuyện gì đó. Fiez cũng đưa tay gõ lên gáy Rafael một cái, rồi kề sát vào tai cậu ta thủ thỉ điều gì, sau đó hai người nhìn nhau cười.
Mi Juliano nhăn lại, quay đầu đi, cảnh tượng như thế cậu cảm thấy thật ngứa mắt, không biết tại sao, cậu thấy dường như mình đang tức giận, nhưng lại không biết rốt cuộc mình đang giận chuyện gì.
Trong trận đấu đó, Juliano cảm thấy cậu không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-vong-khuynh-tam/2367240/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.