Phong Trần Tuyệt đứng trên hoang mạc, nhìn thấy bóng dáng đỏ rực ở cách đó không xa.
Hắn biết, hắn vĩnh viễn sẽ không quên được ngày này.
Trong lòng của hắn tràn đầy hận ý cùng tâm tư khó nói nên lời. Hắn cứu sống Lăng Lạc Viêm nhưng Lăng Lạc Viêm cũng chính là người mà hắn rất muốn giết, lúc này lại hỏi ra một câu hoàn toàn đập tan cõi lòng của hắn.
Người ngươi yêu chính là ai? Ngươi thực sự có thể giết được ta?
Giọng nói mỉa mai, nam nhân với toàn thân hồng sam ở ngay trước mặt, đôi mắt thâm tình lại toát lên ý cười lạnh lùng, chỉ một câu như thế đã khiến lòng hắn vô cùng hỗn loạn.
Hắn không giết được Lăng Lạc Viêm. Trên đời lại có người ở ngay trước mặt hắn, làm cho hắn mất đi lực kháng cự, không thể xuống tay giết chết?
Hắn là Phong Trần Tuyệt, cho dù Kiền Kì tộc không còn tồn tại thì hắn vẫn là Phong Trần Tuyệt, không bao giờ để ý đến thủ đoạn ra tay, chỉ nhìn đến kết quả, chẳng phải hắn muốn đoạt lại hết thảy những gì đã đánh mất?
Thiếu niên trước kia đã sớm trở thành cái cớ, dã tâm của hắn là có thể dùng tình cảm để trở thành công cụ, cho dù thế nhân nghĩ rằng hắn đê tiện nhưng hắn lại cảm thấy đó là một điều hiển nhiên. Mãi cho đến một ngày xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, chính là Lăng Lạc Viêm đã cướp đi thiếu niên và dã tâm của hắn, đoạt đi huyền hỏa của hắn rồi hủy diệt cả Kiền Kì tộc.
Cùng là người kế thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuy-hua-phong-luu/1521250/quyen-4-chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.