“Viêm chủ nói rất đúng, linh giả chúng ta vốn nên bảo vệ an nguy của bách tính, lần này tụ hợp cũng là vì tìm kiếm kế sách lâu dài đối với việc này, xem như an bài lực lượng của các tộc.” Nhìn thấy trên mái tóc bạch kim lấp lánh ánh sáng màu đỏ, nhớ lại ngày ấy chứng kiến trên đại điện, có người liền vội vàng bày tỏ thái độ.
Các tộc khác cũng giống như vậy, sôi nổi tỏ vẻ nguyện ý được phân công nhiệm vụ.
Vị Viêm chủ này vốn là đấng cứu thế trong câu ca dao, lại có viêm hỏa lực, Lôi Lạc thành từng bị hắn dùng viêm hỏa khuynh thiên để hủy diệt, hiện giờ trống trải như tử địa. Có được lực lượng đáng sợ như vậy, người nào dám không tuân theo ý tứ của hắn.
Càng huống chi còn có vị tế ti kia. Tế ti Long Phạm không chỉ đại biểu ngàn năm linh lực không người nào có thể đối địch, còn có trăm ngàn dân của Ngân Diệu tộc phục tùng. Tuy hai tộc không nói rõ sẽ hợp thành một, nhưng theo tình huống ngày ấy thì hai cổ lực lượng dường như đã nằm trong tay của vị Viêm chủ Xích Diêm tộc, điểm này không còn gì để nghi ngờ.
Dưới tình thế như vậy, có người nào ngu xuẩn đến mức đi phản bác ý kiến của hắn?
Cảm thấy hài lòng đối với phản ứng của các tộc, Lăng Lạc Viêm tiếp tục nói, “Nếu mọi người đều nghĩ như vậy thì bản tông chủ quyết định lấy Lôi Lạc thành làm chỗ liên lạc, các tộc nhân phái người đến các thành trấn điều tra tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuy-hua-phong-luu/1521202/quyen-4-chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.