Nữ tử Thạch Lưu kia là ở khi nào, dưới loại tình huống nào phát hiện phong ấn này, hắn không muốn tiếp tục truy vấn.
Hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên áp sát người nam nhân trước mặt, hung hăng hôn lên môi Long Phạm, dường như muốn phát tiết hết thảy bất mãn trong lòng, muốn giao triền cắn nuốt môi lưỡi, thâm nhập thật sâu, cắn xuống thật mạnh, mãi cho đến khi đầu lưỡi nếm được mùi vị máu tươi thì lúc này hắn mới dừng lại, đang muốn bỏ ra thì lại bị một nụ hôn ôn nhu nhẹ nhàng đặt lên môi.
Mùi máu tươi nhàn nhạt ở trong miệng hai người tản ra, Long Phạm không nhanh không chậm liếm đi, vô cùng dịu dàng ôm Lăng Lạc Viêm, “Lạc Viêm sinh giận, chuyện kia ta không nói nữa. Bất luận quá khứ như thế nào thì hiện giờ ta và nàng không còn quan hệ.”
Theo lời nói của hắn, hai cánh môi nhẹ nhàng chạm vào nhau, Long Phạm vỗ về trấn an bất mãn của Lăng Lạc Viêm. Nhưng cho dù hắn không nhắc đến những chuyện khác thì bao nhiêu đây đã đủ khiến Lăng Lạc Viêm không vui.
“Đủ rồi, ta biết những việc này đều là quá khứ của ngươi, nhưng ngươi không cảm thấy lúc này nàng đột nhiên xuất hiện quả thật kỳ quái hay sao?” Khép hờ hai mắt, Lăng Lạc Viêm cũng cảm thấy bất mãn với chính bản thân mình, rõ ràng nên đi tìm hiểu Thạch Lưu kia từ đâu mà đến, muốn làm cái gì, nhưng trong lòng của hắn lại vì sự tồn tại của nàng mà nảy sinh tức giận.
“Đáng lý nàng đã chết mấy trăm năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuy-hua-phong-luu/1521190/quyen-3-chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.