Được ánh sáng nhu hòa ấm áp bao quanh khiến kẻ khác an tâm, dường như ngay cả sự tồn tại của chính mình cũng đều quên mất. Chỉ cần toàn tâm cảm thụ sự thư thái, không cần dùng mắt cũng không cần dùng đến bàn tay, hết thảy cảm giác đều đến từ tâm linh. Lăng Lạc Viêm không biết mình đang ở trong trạng thái nào, đây là lần đầu tiên hắn vẫn còn ý thức khi đang xuyên không.
Hắn và Long Phạm không còn thuộc về thế giới kia, sau này hắn sẽ tiếp tục là Lăng Lạc Viêm sống ở nơi vốn thuộc về hắn.
Đó là thế giới với đủ loại thách thức, có vô số linh giả và dị thú, là nơi sức mạnh lên ngôi.
Hắn thích cảm giác nắm quyền lợi trong tay, nếu so về điểm này mà nói, hắn và Chung Hàn Tiêu có lẽ thực sự giống nhau.
“Lạc Viêm lại nghĩ đến hắn, cái tên Chung Hàn Tiêu kia, có lẽ trừng phạt hắn như thế vẫn còn quá nhẹ.” Lời nói của Long Phạm vẫn lạnh nhạt trầm tĩnh trước sau như một, ngữ thanh thản nhiên mang theo một chút thở dài nhẹ nhàng nhưng rõ ràng chứng tỏ hắn không vui.
Long Phạm? Lăng Lạc Viêm kinh ngạc, chuyện hắn đang suy nghĩ trong lòng vì sao Long Phạm lại biết, lời nói của hắn truyền đến từ nơi nào? “Ta đang ở đâu? Ta không nhìn thấy ngươi, Long Phạm.” Nói chính xác, ngay cả hành vi nhìn mà hắn cũng không làm được, hắn tưởng rằng mình đang ở sâu bên trong ý thức của chính mình, nhưng lời nói của Long Phạm lại làm cho hắn không thể khẳng định,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuy-hua-phong-luu/1521168/quyen-3-chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.