Trầm Mộ rời khỏi nhà Lăng Lạc Viêm, khi hắn quay trở về phòng ngủ thì nhìn thấy Long Phạm đang đứng bên cửa sổ, thân thể bán khỏa thân với mảnh vải thuần bạch quấn ngay thắt lưng, chỉ yên lặng đứng thẳng lại có một loại hơi thở vô hình lộ ra, tựa hồ cùng cả không gian dung hòa thành một thể, không biết có phải vì linh lực hay không, nhưng Long Phạm đứng đó giống như một bức tranh thiên nhiên thoát tục.
May mắn tộc nhân không nhìn thấy Long Phạm như vậy, Lăng Lạc Viêm bước đến, một tay mơn trớn trước ngực hắn, tay còn lại đưa lên thiệp mời, “Nghe được những lời mới vừa rồi chứ? Đây là thiệp mời của Chung Hàn Tiêu đưa tới,” Chỉ nhìn thấy dưới đáy mắt màu thanh lam chợt lóe, Lăng Lạc Viêm đã biết Long Phạm nhất định đã nghe thấy lời của Trầm Mộ về buổi tiệc tối mai.
Long Phạm gật đầu, cái gọi là tiệc rượu này, bất luận che giấu dụng tâm gì thì nhất định có quan hệ đến Lạc Viêm. Lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt của Chung Hàn Tiêu hắn đã biết Chung Hàn Tiêu thật sự giống một người.
Phong Trần Tuyệt.
Đều tàn nhẫn lãnh khốc, đều tự cao tự đại, lại tràn đầy dã tâm, đều để vuột mất trong tầm tay rồi sau đó muốn lấy lại. Đáng tiếc, Lạc Viêm của hắn sẽ không cho bất luận kẻ nào dù chỉ một cơ hội.
Trong đôi mắt khẽ nhắm như có như không xẹt qua một tia ý cười nhạt nhẽo, nhìn thấy ý cười đó, Lăng Lạc Viêm dựa sát vào người Long Phạm, “Tế ti của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuy-hua-phong-luu/1521159/quyen-3-chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.