Nơi ở của Liệt Diễm tộc khác với Xích Diêm tộc, không phải ở trên núi cao mà nằm ở thâm sơn hạp cốc. Nhìn từ bên ngoài tuyệt đối không thể thấy rõ toàn bộ diện mạo trong cốc. Xuyên qua khe núi, đoàn người rốt cục đến được tổng điện Liệt Diễm tộc.
Cảnh sắc tương tự như Xích Diêm tộc, chỉ cần nhìn kiến trúc cũng làm cho người ta không khỏi đoán rằng, lúc trước Lăng Vân rời khỏi Xích Diêm tộc mang theo tâm tình loại nào, lại là dưới ý tưởng ra sao để kiến lập Liệt Diễm tộc ở đây.
Nơi này khắp chốn đều mang vết tích của Xích Diêm tộc, nhưng cũng có những chỗ mà ở Xích Diêm tộc sẽ không bao giờ xuất hiện, những người lộ ra huyết thống ma vật đặc thù. Lăng Vân và Lăng Phong ước định trăm năm chi ước của hai tộc, có ý ưng thuận cho hai tộc một cơ hội quay trở về như trước, nhưng hắn rõ ràng vẫn còn sống trên hậu thế lại cự tuyệt không cho người trong tộc truyền ra. Nam nhân này vì yêu ma vật mà rời khỏi Xích Diêm tộc, đến tột cùng là đang suy nghĩ cái gì….
Dưới sự dẫn đường của Phùng Hoài, Lăng Lạc Viêm mang theo tộc nhân hướng bên trong mà đi. Hắn muốn mau chóng gặp mặt Lăng Vân, hắn phải hoàn toàn tiếp thu Liệt Diễm tộc từ trong tay Lăng Vân.
“Khi nào thì có thể gặp mặt tông chủ Lăng Vân?” Nơi ở của tộc nhân đều được an bài ổn thỏa, mấy người ngồi vào chỗ của mình, Lăng Lạc Viêm đối với Phùng Hoài hỏi như thế.
Lăng Vân còn sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuy-hua-phong-luu/1521125/quyen-2-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.