Lăng Lạc Viêm trong miệng nói như vậy nhưng cũng đã tự tay sửa sang lại y phục của chính mình. Long Phạm đi đến trước người Lăng Lạc Viêm, tiếp nhận đai lưng trong tay của hắn, “Ta đến.” “NXB lậu = thiếu Iốt”
Trước ngực còn mang theo mồ hôi, sợi tóc khôi phục màu bạch kim ẩm ướt dán ở phía sau lưng, hồng sam hỗn độn rộng mở có vài phần buông thả, còn lộ ra vẻ biếng nhác sau khi thực hiện tình sự ái muội, nhìn thấy Lăng Lạc Viêm như thế Long Phạm dừng lại động tác trong tay, “Các trưởng lão nhìn thấy bộ dáng này của ngươi không biết sẽ nghĩ như thế nào, thời gian ngươi với ta ở trong phòng cũng không ngắn.”
Ngữ thanh thong dong mang theo ý cười, Lăng Lạc Viêm nghe vậy giương mắt hướng trước cửa nhìn vầng sáng vẫn không ngừng lóe ra, “Bọn hắn nghĩ như thế nào không cần phải quản, ở Vọng Thiên Thai bọn hắn đều nhìn thấy, cũng không kém lúc này, huống chi…sự thật cũng không quá xa so với tưởng tượng của bọn hắn.”
Chỉ bằng hơi thở còn lưu lại trong phòng, cùng với Long Phạm và hắn xuất hiện ở nội môn, không cần phải đoán cũng biết các trưởng lão sẽ nghĩ như thế nào. Bất quá đối với việc này thật ra hắn cũng không hề để ý, mà tế ti của hắn sống gần ngàn năm chỉ sợ đối với cái nhìn của người khác càng không có cảm giác.
Bất luận người khác nhận thấy thế nào, đoán như thế nào, cuối cùng bất quá cũng chỉ là một chén đất cát mà thôi, để ý đến quan điểm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuy-hua-phong-luu/1521091/quyen-1-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.