Đậu Đậu trước giờ không phải là người lòng dạ hẹp hòi, ngoại trừ ghét chuyện có người yêu thương Nhất ca ca của nó ra, nó có thể tha thứ tất cả mọi thứ. Cho nên việc lần này, lúc Trương Vân nói xin lỗi nó rất vui vẻ mà đổi đề tài.
“Xin lỗi, Tiểu Nguyên thiếu, là hiểu biết của ta với ngươi còn ít.” Thái độ của Trương Vân rất chân thành, hắn đã thực sự nhìn nhận vị đại tẩu chưa trưởng thành này bằng con mắt khác. Trước đông đảo mọi người, nói xin lỗi với một người thâm tàng bất lộ như vậy hắn không hề cảm thấy bẽ mặt.
“Hì hì, chỉ cần ngươi không ngăn cản ta ở cạnh Nhất ca ca là tốt rồi.” Đậu Đậu cười ngọt hào phóng tiếp nhận thành ý kia, sau đó lại quay sang nói: “Nhất ca ca, ta muốn ăn cái kia”
Thứ Đậu Đậu chỉ là bánh gatô, một cái bánh gatô hoàn toàn làm từ đậu. Từ lúc vào cửa đã phát sinh nhiều chuyện, đến giờ vẫn chưa được ăn miếng nào. Thật sốt ruột a.
“Được.” Tư Đồ Nhất Tương thẳng thắn đáp ứng dắt tay Đậu Đậu đi đến bên cạnh cái bánh. Xung quanh liền đột nhiên truyền đến nhiều tiếng cười. Tiểu Nguyên thiếu có nhũ danh Đậu Đậu, là do thích ăn đậu đến điên cuồng. Không ngờ đây lại là sự thật…
Bởi vì bánh gatô quá “đặc biệt”, cho nên ngoài Đậu Đậu ra không có ai ăn. Toàn là đậu ngọt, ai ăn nổi… dạ dày chịu sao nổi, răng cũng sẽ kháng nghị!! Đậu Đậu tuy không biểu hiện ra ngoài, nhưng trong lòng lại vui vẻ vô cùng. Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuong-cong-thanh-dau-dau-khoc/1577945/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.