Liếc mắt nhìn xuống dưới, đây quả nhiên là một nơi rất đẹp. Xung quanh đều là bãi cỏ xanh mướt, bên cạnh là một con đường quanh co được rải đá nhiều màu bằng phẳng. Đương nhiên, nếu trên đoạn đường quanh co này không có vết máu chói mắt kia thì Tư Đồ Tảm Nguyệt sẽ cho rằng chỗ này thật sự không tồi.
“Nguyệt tỷ, ngươi sao rồi? Tiểu Nguyên thiếu đâu?” Bốn người bảo vệ sau khi cùng bắt nam nhân kia lại liền hỏi. Lúc bọn họ xông vào không kịp nhìn thấy hắn quăng Đậu Đậu ra ngoài cửa sổ.
Tư Đồ Tảm Nguyệt bây giờ chỉ cảm thấy toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh, dưới bụng đau đến mức dường như không còn cảm giác.
“Mau, mau gọi điện cho Nhất Tương.” Tư Đồ Tảm Nguyệt miễn cưỡng nói câu này rồi theo tường trượt xuống. Có người nhanh chóng đỡ lấy Tư Đồ Tảm Nguyệt, cũng có người móc di động ra gọi điện cho Tư Đồ Nhất Tương.
Hôm nay sau khi ra khỏi cửa, Tư Đồ Nhất Tương đi đến tổng bộ Dạ Hoả tìm vài người đáng tin giải quyết vấn đề chứng minh thân phận Đậu Đậu. Sau xong việc hắn định quay về, nhưng đúng lúc gặp hơn mười nhân viên quản lý của Dạ Hoả mở cuộc họp, bàn về số liệu báo cáo có liên quan đến thiết kế sân golf. Công trình này là một hạng mục đầu tư lớn nhất của Dạ Hoả trong hai năm nay, được coi trọng là điều đương nhiên, cho nên hắn cũng lưu lại tham gia cuộc họp cùng với Hứa Minh. Ngồi ở vị trí lãnh đạo cao nhất, Tư Đồ Nhất Tương trầm mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuong-cong-thanh-dau-dau-khoc/1577936/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.