Chương trước
Chương sau
Đậu Đậu xuất hiện ở sau bầy cá kia. Nó không thích bọn này. Nó không hiểu chúng nói cái gì, hơn nữa chúng cũng bài xích nó. Vì thế, lúc Tư Đồ Nhất Tương không có mặt, Đậu Đậu liền trốn ở một góc bể an an tĩnh tĩnh mà ngớ ra.
Tư Đồ Nhất Tương vừa ra ngoài một chút liền vội vàng trở về, phát hiện khuôn mặt Đâu Đậu như đang suy nghĩ cái gì đó, ngay cả tiếng hắn mở cửa cũng không nghe. Hắn vốn là muốn cho Đậu Đậu ở một hồ riêng, nhưng lại sợ lúc trong nhà không có ai Đậu Đậu sẽ rất cô đơn nên mới quyết định cho Đậu Đậu ở chung với bọn cá kia. Nhưng quyết định này hình như có chút vấn đề….
Chậm rãi đến gần Đậu Đậu, Tư Đồ Nhất Tương nhẹ nhàng gõ gõ mặt kính. Mấy con cá khác nghe được liền sợ hãi mà tản ra. Chỉ có Đậu Đậu vui vẻ bơi tới trước mặt Tư Đồ Nhất Tương.
“Ba ba ” Nhất ca ca ngươi đã trở lại o(∩_∩)o
Từ sau ngày được cho ăn, Đậu Đậu đã quyết định về sau sẽ gọi Tư Đồ Nhất Tương là Nhất ca ca. Tuy bây giờ nó chưa thể cho Nhất ca ca hiểu nó nói gì, nhưng là nó tin một ngày nào đó hắn sẽ hiểu được.
“Đậu Đậu, nói cho ca ca nghe, ngươi không thích ở chung với bọn cá đó phải không? Tư Đồ Nhất Tương vừa cởi cravat vừa hỏi Đậu Đậu. Động tác biểu thị hắn có chút phiền lòng, nhưng là ngữ khí khi nói chuyện với Đậu Đậu vẫn là rất ôn nhu.. Hôm nay hắn đáng lẽ là về từ sớm nhưng việc thu mua các khối sau khi hoàn thành thủ tục thì lại xuất hiện chút vấn đề nên mới bất đắc dĩ phải mở cuộc họp khẩn cấp với các cổ đông lớn. Đám cáo già đó, có một chút phiền toái mà đã tranh chấp đến kinh thiên động địa.
Trên đường về hắn đã lạng lách vượt mặt rất nhiều xe, nhưng dù sao thì xe của hắn cũng không có người dám phạt. Bây giờ nhìn thấy Đậu Đậu, tâm tình hắn cũng tốt hơn nhiều rồi.
Đúng vậy, Tư Đồ Nhất Tương ở thành phố A là một đại ca có tiếng, nhưng việc này hoàn toàn không ảnh hưởng tới việc kinh doanh của hắn. Ở thời đại này, có bối cảnh như vậy ngược lại còn dễ hành sự hơn.
Tư Đồ Nhất Tương là người đứng đầu của Dạ Hỏa. Biệt hiệu là Dạ Vương.
Dạ Vương Tư Đồ Nhất Tương, nếu hắn muốn cái gì của ngươi, ngươi chỉ có thể gỡ giáp đầu hàng. Bằng không kết quả chỉ có một, là sớm đến chỗ Diêm vương báo danh.
Đậu Đậu gật gật đầu đáp lại câu hỏi của Tư Đồ Nhất Tương. Nó thật sự không thích cùng bọn cá xa lạ đó ở chung. Chúng nó rất bẩn, ăn vào ở chỗ này thì xả ra cũng ở chỗ này. Muốn cho nó uống thứ nước kia ư, nó không thấy khó chịu mới là lạ. Nếu không bởi vì nó không thể không uống nước thì đã sớm đem miệng niêm phong lại thật kín để một giọt nước cũng không lọt vào bên trong. Nó không thể nói gì, bằng không nhất định sẽ cầu ca ca cho nó đổi chỗ ở khác.
“À...... Như vậy đi, bây giờ ca ca mang ngươi đi mua hồ mới được không?” Tư Đồ Nhất Tương buồn cười nhìn Đậu Đậu, vừa nghe lời này xong, khuôn mặt nhỏ của Đậu Đậu liền trông rất vui vẻ.
Hắn lái xe mang theo Đậu Đậu tới Quan Hải. Vẫn là tạm dùng cái bể nhỏ lần trước. Hai ngày nay Đậu Đậu hình như lớn hơn một chút, cùng là cái bể lần trước mà giờ lại trông khác hẳn.
Lần trước là sáng sớm, lần này là buổi tối, hai lần đều là chọn thời điểm không có người.
“Sao lại muộn vậy chứ?” Diệp Đào đang định đóng cửa, quay đầu thấy Tư Đồ Nhất Tương liền dừng lại.
“Ta mang Đậu Đậu tới để chọn nhà mới cho nó.” Tư Đồ Nhất Tương nhẹ nâng bể cá trong lòng ngực nói.
“Đậu Đậu??”
“Ừ, tên mới của nó.”
“Vì sao lấy cái tên như vậy a?”
“A, ngươi nhất định không đoán được. Nó cư nhiên thích ăn đậu. Đậu đủ các loại, chỉ cần chín thì nó đều thích ăn.”
“Thật là một tiểu quái ngư!” Diệp Đào nói xong liền đi lấy đến đủ loại hồ cá xếp thành một hàng cho Đậu Đậu chọn.
Cứ theo cách cũ, Tư Đồ Nhất Tương chỉ vào từng cái hỏi ý kiến của cục cưng. Có kính trong suốt, có kính màu, bằng pha lê, bằng thuỷ tinh, còn có kính có hình phim hoạt hình, tất cả đều là trong suốt. Còn có sứ Thanh Hoa, men, ngọc, đều là dạng không trong suốt.
Tư Đồ Nhất Tương chỉ một cái hồ thủy tinh Đậu Đậu liền khoái trá gật đầu. Tư Đồ Nhất Tương cười làm cho Diệp Đào thầm la hét ầm ĩ. Nhưng y biết tiếng hét này là chưa phải lớn nhất a.
Bởi vì hồ cá bằng thủy tinh là phi thường đắt đỏ cho nên tiên ít có người mua nó. Bình thường nhiều người mua loại hồ này đều là nuôi một ít giống cá nhỏ hiếm thấy, bởi vậy cũng không cần lớn quá .
Đậu Đậu chọn cái này cũng không phải vì biết nó quý, trên thực tế Đậu Đậu không có khái niệm gì về tiền tài cả. Phụ thân của nó là Chiến thần, nó từ nhỏ muốn gì có đó, căn bản là không cần nghĩ về vấn đề tiền bạc. Nó chỉ là đơn giản thấy cái hồ thủy tinh này đẹp nên mới muốn thôi.
Diệp Đào lấy cái hồ thủy tinh lớn nhất tiệm ra. Lung linh bảy màu, thật sự rất chói mắt. Y lấy xe đẩy chuyên dụng đẩy ra. Chiều dài cùng chiều rộng khoảng chừng một thước hai, là hình vuông. Y chính là không thể vác nổi!
“Ngươi gặp may a. Đây là ta đạt làm ở Vilca đó. Trên đời này độc nhất vô nhị. Nếu không phải bởi vì ta không mua được con cá muốn mua thì cũng không tới lượt ngươi.”
Diệp Đào đổ đầy nước vào trong, Tư Đồ Nhất Tương đem Đậu Đậu thả vào. Đậu Đậu cảm thấy nơi này thoải mái hơn, không khó chịu như cái hồ nhỏ xài tạm kia.
“Xem ra nó rất thích.” Diệp Đào cười, trong lòng có chút cảm thán. Một cái hồ cá mấy chục vạn, cũng chỉ có tên lắm tiền trước mắt này mới có thể phản ứng như không có gì, ngay cả mí mắt cũng không chớp một cái. Y lúc đó cũng thấy xót a. Bất quá, Đậu Đậu xứng đáng có được một cái hồ tốt như vậy.
“Đậu Đậu, thích không?”
“Ba...... Ba ba ba...... Ba ba......” Thích thích, rất thích. Cám ơn Nhất ca ca.
“Ha hả, nó thật sự rất đáng yêu.” Nhìn thấy Đậu Đậu gật đầu, Diệp Đào cười nói.
“Vậy lấy cái này có được không?” Tư Đồ Nhất Tương hỏi Đậu Đậu. Hắn muốn một khẳng định sau cùng.
Đậu Đậu không hề nghĩ ngợi liền gật đầu, nhưng là cũng chỉ gật một chút liền vội vã lắc đầu. Hắn đột nhiên nhớ tới Nhất ca ca mỗi đêm đều lấy tay che mắt ngủ. Hình như là vì người nó phát sáng làm đau mắt Nhất ca ca, làm Nhất ca ca ngủ không ngon.
“Cục cưng không thích cái này sao?” Tư Đồ Nhất Tương nghi hoặc, mới vừa không phải rất vui? Giống như rõ ràng là thích cái này nhất.....
Cục cưng lưu luyến nhìn cái hồ thủy tinh, rồi liền liền cứng ngắc lắc đầu. Hắn muốn chọn cái để ánh sáng không xuyên qua được, như vậy sẽ không lo buổi tối ánh sáng sẽ không chiếu tới chỗ Nhất ca ca. Cho dù có chiếu cũng là chiếu lên phía trên, không phải chiếu khắp bốn phía.
“Ca ca cho ngươi chọn lần nữa, ngươi chọn cái ngươi thích nhất đi.” Tư Đồ Nhất Tương dứt lời, lại lần lượt chỉ chỉ. Khi hắn chỉ đến cái hồ bằng sứ Thanh Hoa thì Đậu Đậu gật gật đầu. Gật đầu có chút chậm, rõ ràng không có biểu tình vui vẻ như lúc nãy.
“Tiểu gia hỏa này, đổi ý thật nhanh.” Diệp Đào thú vị nhìn Đậu Đậu nói.
Tư Đồ Nhất Tương không có bỏ sót bất cứ biểu tình nào của Đậu Đậu ( Gấu: biểu tình? Mặt cá biểu tình trông ra sao nhỉ? =.=” ). Tuy rằng không biết Đậu Đậu vì sao không chọn hồ thủy tinh mà chọn sứ Thanh Hoa. Nhưng là hắn tin, Đậu Đậu là thích cái bằng thủy tinh kia nhất.
Đem Đậu Đậu bỏ lại vào hồ nhỏ, Tư Đồ Nhất Tương lại chỗ cách xa Đậu Đậu một chút gọi điện thoại, sau đó cùng Diệp Đào nói vài câu liền lưu lại một tờ chi phiếu rồi mang Đậu Đậu rời đi. Hồ cá quá lớn, hắn không thể tự mang về. Chỉ có thể để đàn em đưa về nhà. Đương nhiên, Đậu Đậu không biết là hắn mua luôn hai cái hồ cá đó.
Về đến nhà Đậu Đậu vẫn còn đang có chút rầu rĩ, nó nhớ tới cái hồ thủy tinh xinh đẹp kia. Nó thật sự rất thích a
Tư Đồ Nhất Tương nhận ra Đậu Đậu đang không vui, cười không nói gì cả. Như vậy mới có thể bất ngờ a.
Một người một cá về đến nhà được khoảng bốn mươi phút, hai cái hồ lớn đã được đưa đến trong phòng Tư Đồ Nhất Tương. Bởi vì Tư Đồ Nhất Tương từng nói với Đậu Đậu nếu một người lạ đến nhà thì đừng có phản ứng gì, làm một con cá bình thường là được rồi. Nếu không Đậu Đậu có thể sẽ bị người khác trộm đi.
Đậu Đậu thấy chuyện này cũng không phải không có khả năng, bởi vì nếu là nói đến một con cá thì nó là một con cá rất đặc biệt. Điểm đó nó vẫn phải tự mình hiểu lấy. Vì thế, sáu nam nhân mặc y phục màu đen đem hồ cá vào thì Đậu Đậu liền vui đến mức muốn chết, nó cố nén cảm xúc bơi qua bơi lại như không có vấn đề gì. Tư Đồ Nhất Tương thấy thế, thầm nghĩ : “Tiểu tử kia làm việc cũng không tệ a!”
“Đại ca còn gì phân phó không?” Sáu người cùng hướng Tư Đồ Nhất Tương hỏi.
“Hết rồi, đi mau đi.”
“Vâng”
Sáu người cùng cúi nhẹ hướng Tư Đồ Nhất Tương thể hiện lễ phép, sau đó im lặng đi ra.
Vừa nghe tiếng cửa đóng, Đậu Đậu lập tức”Bùm” một cái liền nhảy lên khỏi mặt nước.
“Ha hả, Đậu Đậu, không còn buồn bực nữa sao?” Tư Đồ Nhất Tương gõ nhẹ chỗ Đậu Đậu rồi cười hỏi.
Đậu Đậu cố hết sức gật đầu, gật đến mức Tư Đồ Nhất Tương có chút lo lắng vật nhỏ này lát nữa có thể chóng mặt.
Quả nhiên......
Đậu Đậu càng gật càng chậm, càng gật càng chậm, cuối cùng, lại chơi trò đổi thành màu trắng, lại còn trò bơi xiêu xiêu vẹo vẹo. Ôi a, thật chóng mặt nha.
“Tiểu đông tây, lại chóng mặt nữa!” Tư Đồ Nhất Tương lắc đầu cười, sau đó đem y phục tùy ý bỏ sang một bên, xắn tay áo sơ mi, ra ngoài kéo ống nước vào. Nước này là nước sạch dùng riêng cho bọn cá của hắn.
Đem nước đổ đầy khoảng bảy phần, Tư Đồ Nhất Tương mang Đậu Đậu thả vào. Đậu Đậu vui vẻ không thôi, lắc lắc cái đầu cùng cái đuôi nhỏ, vừa nhảy nhót vừa bơi bơi tới chỗ Tư Đồ Nhất Tương.
“Đậu Đậu, thực sự cao hứng như vậy sao?” Tư Đồ Nhất Tương bị cuốn hút bởi sự vui vẻ của Đậu Đậu, cảm thấy mọi buồn bực hôm nay đều hóa thành hư ảo.
Đậu Đậu gật đầu một cái, đầu rất choáng, không thể gật nữa. Hắn muốn biến thành hình người. Hắn tin Nhất ca ca sẽ hiểu được nó muốn nói gì.
Tư Đồ Nhất Tương thật sự là nhìn thấu được ý nghĩ của Đậu Đậu. Hắn cười đem ống nước bỏ ra, chuẩn bị ngủ. Hôm nay thật sự là quá mệt mỏi.
Tắm xong bằng nước nóng, Tư Đồ Nhất Tương thay một cái áo ngủ sạch sẽ tiến vào. Đậu Đậu thấy hắn tiến vào liền nhảy lên. Nó không phải muốn khiêu vũ, là muốn biểu đạt a.
Tư Đồ Nhất Tương có thói quen trước khi ngủ đều xem qua bọn cá, cho nên tự nhiên cũng thấy được động tác của Đậu Đậu. Đặc biệt hắn xem trọng Đậu Đậu như vậy, như thế nào cũng không có thể bỏ qua.
Đậu Đậu cố gắng dùng vây ngực chỉ chỉ hướng hồ sứ, ý là nó muốn ngủ chỗ đó.
Tư Đồ Nhất Tương suy nghĩ trong chốc lát liền hiểu được. Mặc dù phiền toái, nhưng vẫn cho nước vào hồ sứ, sau đó bỏ Đậu Đậu vào trong, rồi đem ống nước ra ngoài.
Đậu Đậu vừa lòng liền ngon giấc ngay. Tư Đồ Nhất Tương lấy ghế dựa ngồi cạnh cái hồ sứ, nhìn tiểu tử thành thật kia. Hắn kỳ thật là không hiểu được, vì sao rõ ràng thích cái hồ thủy tinh như vậy lại phải ngủ ở trong cái hồ sứ.
Chớp mắt vài cái với Tư Đồ Nhất Tương, cuối cùng nhắm mắt lại, Đậu Đậu chính là muốn nói- nó muốn ngủ.
“Ha hả, Đậu Đậu có phải cũng mệt mỏi không?” Tư Đồ Nhất Tương cười hỏi.
Đậu Đậu trợn mắt gật gật đầu. Hắn quả thật là mệt mỏi. Không nói gì khác, chỉ là gật đầu cũng mệt mỏi rồi.
“Đậu Đậu chúc ca ca ngủ ngon đi.”
Nghe xong lời nói của Tư Đồ Nhất Tương, Đậu Đậu nghĩ nghĩ rồi liền ở tại chỗ quẹo trái hai vòng, rồi lại quẹo phải một vòng. Ý muốn nói: ngủ ngon, Nhất ca ca...... ( hừ lại còn bơi ra chữ áh?)
Tư Đồ Nhất Tương rất muốn biết nguyên nhân mà Đậu Đậu muốn ngủ ở hồ sứ. Bất quá Đậu Đậu sẽ không nói, hắn cũng không có biện pháp hỏi. Hỏi Đậu Đậu nó cũng không nói được, mà còn làm nó buồn.
Tắt đèn, trên giường da màu lam đặc chế, Tư Đồ Nhất Tương tùy ý mà đem tay đậy lên mắt, thói quen này hình như được hình thành mấy ngày nay. Đích xác, hắn không thể ngủ ngon ở chỗ có ánh sáng mạnh. Nghĩ đến đây, Tư Đồ Nhất Tương đột nhiên đứng dậy, có thể hay không, Đậu Đậu có thể hay không......
Cho là không có khả năng nhưng Tư Đồ Nhất Tương vẫn mặc vào, mang dép lê đi đến chỗ Đậu Đậu.
“Đậu Đậu, đã ngủ chưa?”
“Ba...... Ba...... Ba ba ba ” Nhất ca ca, ta không ngủ, mà là đang ngủ rất thoải mái nga......
“Ca ca hỏi ngươi, vì sao phải ngủ ở hồ này mà không phải cái bằng thủy tinh kia? Ngươi rõ ràng thích cái kia mà?”
Đậu Đậu không có cách nào trả lời vấn đề này. Đáp án quá dài, với lại, hắn nói Nhất ca ca cũng nghe không rõ nha. Đậu Đậu hạ hạ mí mắt. Thật khổ, vì sao không thể cùng Nhất ca ca nói chuyện......
“Đậu Đậu...... Là bởi vì ngươi thấy ca ca bịt mắt ngủ nên mới muốn ánh sáng trên người ngươi không tỏa khắp bốn phía sao?” Tư Đồ Nhất Tương cuối cùng cũng mở miệng hỏi.
“Ba ba......” Đúng rồi đúng rồi, Nhất ca ca thật thông minh. Đậu Đậu phát ra âm thanh không quên gật đầu phối hợp.
“Đậu Đậu, ngươi thật đáng yêu.” Tư Đồ Nhất Tương vuốt ve cái đầu nổi lên trên của Đậu Đậu. Đây là lần đầu tiên hắn trực tiếp đụng vào thân thể của Đậu Đậu.
“Tư lưu” chưa vội bơi xuống hồ, mặt Đậu Đậu lập tức liền biến chuyển, có chút phiếm hồng. Nhất ca ca lần đầu tiên sờ hắn nha, thật mắc cỡ nga......
“A, tiểu tử thật thú vị.”
Tư Đồ Nhất Tương dứt lời, liền trở lại giường. Phản ứng của Đậu Đậu làm hắn rất thoải mái. Như vậy đơn thuần chỉ vì một mình hắn, hắn cảm nhận được hạnh phúc mà trước nay chưa từng có......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.