Ngày hôm sau, lúc lại đến bệnh viện thăm, nhìn thấy hai người cha, nghĩ đến ngày hôm qua ngôn luận không nên, An Trình cùng Đại Tráng đều có chút ngượng ngùng, tay chân cũng không biết để vào đâu.
May mắn trong tay có một Bảo Bảo có thể di chuyển ánh mắt, vợ chồng son giơ Bảo Bảo, vô sỉ mà bán manh, ý đồ lăn lộn qua đi.
Bảo Bảo càng ngày càng đáng yêu, hai bên khuôn mặt nhỏ nhắn đầy thịt mọc một chút tóc mềm mại, cánh tay nhỏ mập mạp trắng trắng, bộ dáng đặc biệt thú vị. Còn rất thích người khác pha trò nó, pha trò thì liền toét miệng nhỏ ra cười, quả thực có thể khiến lòng người vui vẻ.
Chu Nguyên Dịch bắt đầu làm ra bộ dạng mặt mất hứng, không cho con trai con rể bộ mặt hòa nhã, bị Bảo Bảo bán manh quấy nhiễu như vậy, lập tức đã quên, còn cầm dao gọt trái cây gọt cắt dưa hấu cho vợ chồng son.
Ngược lại là Phó Tu Nhiên như không có việc gì, biểu lộ vô cùng ôn hòa, tựa hồ cũng không có ý trách cứ, khiến hai người thở dài một hơi.
Đại Tráng nhỏ giọng tiến đến bên tai An Trình, nói: “Ba Phó của em tu dưỡng thật tốt.”
An Trình cũng tỏ vẻ đồng ý.
Thế nhưng mà, kế tiếp, bọn hắn thấy gì?
Ăn xong dưa hấu người một nhà ngồi nói chuyện phiếm, trêu chọc Bảo Bảo. Hai người cha ngồi một bên, vợ chồng son ngồi một bên.
Chu Nguyên Dịch ngồi cái ghế có chút thấp, Phó Tu Nhiên bỗng nhiên nói: “Đừng nhúc nhích, nơi này có con muỗi.” Liền hướng trên cổ Chu Nguyên Dịch đập qua.
Đại Tráng cùng An Trình ánh mắt toàn bộ bị hấp dẫn, nghĩ thầm, ơ, bệnh viện được xưng cấp năm sau đâu rồi, rõ ràng không có diệt côn trùng có hại? Con muỗi là thứ truyền bệnh như vậy sao có thể cho phép tồn tại???
Con muỗi không biết có đập vào hay không, bọn hắn nhìn thấy chính là, Phó Tu Nhiên sách một tiếng, thản nhiên nói: “Không cẩn thận đem cổ áo em đều làm cho rối loạn, anh sửa sang cho em.”
Vì vậy, kế tiếp, Đại Tráng cùng An Trình đều thấy được.
Thấy được.
Phía dưới áo sơ mi, phía trên xương quai xanh, trên cổ Chu Nguyên Dịch có vài chỗ đỏ rừng rực, chẳng lẽ hai người cha thiên lôi động đến địa hỏa, lửa cháy gặp củi khô?
Thật sự là càng già càng dẻo dai. Chúng tiểu nhân bội phục cực kì.
Chu Nguyên Dịch cũng ý thức được không đúng, vội vàng đẩy Phó Tu Nhiên, hồ nghi nói: “Anh làm gì.” Liền rời đi.
Đợi Đại Tráng cùng An Trình thăm hỏi xong rồi đi ra ngoài, Đại Tráng nhịn không được buồn bực hỏi An Trình: “Em nói ba Phó đây là làm gì vậy? Người khác đều là che không kịp, ông như thế nào như là cố ý cho chúng ta xem.”
An Trình hữu khí vô lực nói: “Anh cuối cùng cũng có chút thông minh, nhìn ra một chút manh mói. Nhưng không phải là lộ ra cho chúng ta xem. Đây là thị uy hiểu hay không? Cho hai đứa nhỏ các ngươi nói hưu nói vượn, cho hai đứa nghi vấn lung tung năng lực của ba. Không thể nó rõ, thì mượn sự thật để chứng minh, sinh hoạt tính phúc của hai người cha là đạt tiêu chuẩn.”Đại Tráng bừng tỉnh đại ngộ, không khỏi bội phục nói: “Hóa ra cũng có thể như vậy. Thật sự là nghệ thuật vô thanh. Anh lại học được một chiêu. Buổi tối hôm nay cũng thử xem.”
An Trình trừng anh liếc: “Đồ đần.”
Từ nay về sau, trôi qua vô cùng trôi chảy, khiến Đại Tráng không khỏi cảm thán, Tiểu Mãn thật đúng là khổ tẫn cam lai(thời gian cực khổ đã qua),khi còn bé tuy chỉ có một người cha Chu, hiện tại ngược lại là song thân đều đủ, cũng đều yêu thương em ấy như vậy, tiếp theo ngay cả con rể như mình cũng thơm lây.
An Trình nghe xong, cười cười, nói: “Anh có phải hay không cũng muốn ba anh?”
Đại Tráng nghểnh cổ, nói: “Ba anh sớm chết, em cũng không phải không biết.”
An Trình vuốt cổ anh, nói: “Được, cùng em anh lại gắng gượng cái gì? Từ lúc tại thôn Đại Đồng, anh chẳng phải đã nói rõ ràng rồi sao?”
Đại Tráng trầm mặt một hồi nói, nói: “Anh không muốn tìm ông ta. Mẹ anh cả đời đều không có đề cập đến ông ta, nhất định là bởi vì ông ta phụ bạc bà, không tìm ông ta, coi như là cho tới bây giờ anh cũng không biết người như vậy.”
An Trình nói: “Vậy cũng không đúng. Cha em trước đây còn không có đề cập đến ba Phó, cũng hận cũng oán ông. Kết quả thì sao, sau một hồi chỉ là hiểu lầm. Vạn nhất mẹ anh đối với cha ruột của anh cũng hiểu lầm như vậy thì sao?”
Đại Tráng bị nói cũng có chút động tâm, chân chờ nói: “Vậy cũng đúng. Chẳng qua, ba Phó của em là có cha em biết rõ, anh liền không giống, mẹ anh đều mất nhiều năm, một chút manh mối cũng không có, bảo anh đi nơi nào tìm người?”
An Trình nghĩ nghĩ, nói: “Là thật sự khó, chẳng qua, vẫn là có thể nghĩ biện pháp. Chẳng qua, tìm được hay không, phải xem duyên phận.”
An Trình từ đáy hòm lấy ra vòng tay, nói: “Đây là di vật mẹ anh để lại cho anh, nghĩ đến bà trước ka sẽ mang trên cổ tay, ba ruột của anh khẳng định nhận ra, chúng ta liền từ vật này bắt đầu.”
“Vậy phải làm như thế nào?” Đại Tráng tò mò nói.
An Trình nói: “Trước nếu ba ruột anh là người siêu cấp có tiền, chúng ta có thể đem vòng ta cầm lấy lên mạng bán đấu giá, tiến hành đấu giá toàn cầu, bỏ một cái giá trên trời, chỉ cầu người nguyện mắc câu.”
Đại Tráng “chậc” một tiếng, nói: “Anh cảm thấy ông ta rất có thể là một người bình thường, trên đời này làm gì có nhiều người có tiền như vậy? Em đều gặp hai người cha giàu có, tỷ lệ càng ít đi. Anh cảm thấy được, người ba kia của anh, hơn phân nửa là người đi làm nhận lương.”
An Trình vỗ tay, nói: “Vậy không nhất định, anh cũng có thể nhặt được em, còn có thể không có vận khí? Nói không chừng ba ruột anh chính là người siêu cấp có tiền. Được rồi được rồi, chúng ta đổi một loại giả thiết, giống như anh nói, ông ta là một người bình thường, đi làm ăn lương, nhưng, quan tâm thời sự, thường xuyên lên mạng. Chúng ta có thể có lối tắt khác.”
Đại Tráng nói: “Em định lên mạng tìm người?”
An Trình nói: “Không, em định đưa một ít ảnh chụp đem lên mạng, có thể truyền đi xa, nhiều người xem. Em nghĩ có rất nhiều gia đình chụp hình ảnh hạnh phúc đưa lên, em liền đưa một ít ảnh chụp của em lên, từ lúc em còn nhỏ đến bây giờ là một người cha, phối hợp âm nhạc, lại thêm một chút mánh lới, nên sẽ rất cảm động. Đợi bài viết có nhiều người xem, em liền thuận tiện đưa vật kỉ niệm ra, trong đó có vòng tay cũ của người yêu mẹ em để lại. Nhìn xem có thể hay không đụng được vận may gặp được người ba ruột kia của anh, cũng vừa vặn mở cái website này.”Đại Tráng lắc đầu, nói: “Cái này không dễ dàng, như mò kim đáy biển.”
An Trình nghĩ nghĩ, nói: “Còn có một manh mối, chính ta tay nghề nấu ăn anh học được từ mẹ anh. Chúng ta sau khi mở sơn trang săn bắn, nên sẽ có nhà hàng, anh có thể đem món ăn đặc biệt nhất của mẹ anh dạy cho đầu bếp một chút, để bọn họ cung cấp món ăn này. Vạn nhất người ba ruột kia của anh vừa vặn đi đến sơn trang của chúng ta, ăn vào hương vị đã từng quen thuộc, hương vị đặc biệt khó quên khiến ông ta nhớ lại, giống như nữ tử Bạch Ngọc Lan...”
Đại Tráng nói: “Ai nha, anh da gà đều nổi lên rồi nè.”
An Trình gõ đầu của anh, ủ rũ nói: “Đoán chừng cái này cũng thật khó khăn. Vậy chỉ còn một chiêu cuối cùng, hữu hiệu nhất, trực tiếp nhất.”
Đại Tráng: “Cái gì?”
An Trình: “Hồ đồ à, trên người anh có chảy dòng máu của ông ta, cái này không phải là manh mối tốt nhất sao? Hiện tại kiểm tra DNA thuận tiện như vậy.”
Đại Tráng buồn bực, nói: “Vậy thì thế nào? Anh cũng không thể nào ở trên đường gặp một người có tuổi tác không khác biệt lắm, nam nhân có tướng mạo có chút tương tự, liền kéo người ta đi kiểm tra DNA? Vậy không khác nào gọi người ta đập cho? Đặc biệt nhất vợ người ta ở một bên nhìn, khẳng định là phải ồn ào, oa, anh ở bên ngoài lêu lổng, rõ ràng con trai đều lớn như vậy. Nếu không phải, hai người cùng nhau đập anh, chạy trên đường cái lung tung nhận cha cái gì? Phá hư yên ổn đoàn kết xã hội không phải sao?”
An Trình trợn mắt, nói: “Vậy anh chính mình tự nghĩ biện pháp, khiến em nghĩ ra biện pháp không đáng tin cậy.”
Đại Tráng nghĩ nghĩ, nói: “Anh nghĩ không ra biện pháp khác, một là hướng báo chí đài truyền hình đăng tin tìm người. Còn có một, tìm thám tử hỗ trợ tìm kiếm.”
An Trình nghĩ nghĩ, nói: “Vậy cũng được, chính là phải dùng tiền, còn không nhất định tìm được. Vẫn là phương pháp của em tốt hơn, không tốn tiền, hiệu quả tốt.”
Đại Tráng bất đắc dĩ nói; “Nếu không, hay là thôi đi. Tìm ba làm cái gì, ông ta cũng không có nuôi anh, anh còn tìm ông ta đến chăm sóc người thân trước lúc lâm chung sao? Tìm không thấy, còn tốn một số tiền uổng phí.”
An Trình hào phóng nói: “Không nói như vậy được. Người nha, luôn muốn biết thẩy những sự việc liên quan tới mình, đặc biệt là tìm nguồn cội, tốn chút tiền, liền xem như thực hiện được tâm nguyện.”
Đại Tráng đồng ý rồi, bỏ ra mấy vạn đồng, ở trên đài truyền hình cùng báo chí đăng thông tin tìm người, lại liên lạc Trì Đức Triết, lần nữa gửi đi ủy thác.
Chỉ là, hơn hai tháng, giống như đá chìm đáy biển, đừng nói ba, ngay cả một chút thông tin cũng không có. Đại Tráng cũng liền yên tĩnh, đối với An Trình nói: “Sớm biết như vậy liền không tốn tiền uổng phí đăng tin quảng cáo này rồi, như nước dội lá môn.”
An Trình cười cười, không nói chuyện.
Chuyện này cứ như vậy mắc cạn, kế tiếp, Đại Tráng cùng An Trình đều bận tối mày tối mặt.
Hạn mục Happy World cùng sơn trang săn bắn sắp bắt đầu.
Đầu tiên, là đầu tư cực lớn vào Happy world. Ngoại trừ tập đoàn Chu thị kiếm được hai tỷ tài chính từ bên ngoài, An Trình nghĩ cách hướng ngân hàng mượn tiền, Happy World sau khi trải qua nghi thức cắt băng đồng thời xây dựng công trình, chính thức bắt đầu.
Bởi vì hạng mục Happy World trước khi khởi động đã tới một lớp tiến công quảng cáo mạnh mẽ, cho nên người dân toàn thành thị đều mỏi mắt mong chờ hạng mục giải trí mới mẽ này.
Chỉ là, kì hạn công trình phải một năm, phải hay không dài hơn một chút? Có chút khó đợi à.
Mọi người rất nhanh phát hiện, bên cạnh Happy World một mảnh đất trống đang xây dựng cái gì khí thế ngất trời. Tiến vào xem xét, mọi người đều hít sâu một hơi, lại là đang đào hồ nhân tạo.
Còn có, dọc theo ven hồ còn trồng cuống cây nhỏ um tùm.
Dự tính không cần thời gian rất lâu, chỗ này sẽ biến thành một mảng rừng lớn.
Hơn nữa mặt đất vốn dĩ có mặt sường núi nhấp nhô, nếu cánh rừng lớn lên, chẳng phải cùng loại với người tạo lục cốc sao?
Có núi, có nước, còn có rừng rậm trùng trùng điệp điệp.
Thật sự là đô thị tìm nơi để đi.
Đám dân thành thị đều kinh hỉ mà nghị luận nhao nhao, chỗ này chẳng lẽ là muốn xây dựng thành một công viên thành phố? Chỗ này tuy là ngoại ô, tiện đường, rất nhanh sẽ tu sửa đường, giao thông vô cùng thuận lợi, giá đất tăng lên cao, giá phòng thương phẩm vùng lân cận đều tăng lên, chính phủ lại cầm một miếng đất lớn như vậy xây công viên thành phố, thật đúng là đại thủ bút, rất mong chờ làm sao bây giờ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]