Kỳ thật Mộ Dung Thanh Trần sống mười mấy năm qua nhưng chưa từng bước chân đến Thiên Viện lần nào, thành ra hôm nay lần đầu đến đây có chút phân không rõ phương hướng.
May mà Lãnh Tịch Phi đã từng đến đây vài lần với Kỷ Ngộ Ngôn, cho nên bọn họ mới có thể thuận lợi tiêu sái đến Thiên Viện mà không bị lạc đường.
Nhìn mấy gian phòng xếp thành một hàng theo hình chữ “nhất”, Lãnh Tịch Phi do dự một chút lại tả hữu nhìn quanh một hồi, lúc này mới xác định được một gian trong đó. Đến gần xem xét cửa chính cùng cửa sổ, Lãnh Tịch Phi cuối cùng cũng xác định nói: “Đúng vậy, Ngộ gôn trụ chính là gian này.” Nói xong liền đẩy cửa bước vào.
Mộ Dung Thanh Trần định gọi hắn lại, định là sẽ đi tìm Mộ Dung Địch Trần trước, nhưng nghĩ nghĩ một hồi lại thấy đến thăm Kỷ Ngộ Ngôn trước cũng được, vì chỉ có hắn mới không bị nhị đệ lãnh tâm lãnh tình kia đông chết, mình với Tiểu Phi có hắn đi cùng cũng an toàn hơn một chút.
Ai ngờ không đẩy cửa vào còn tốt, đầy cửa vào rồi, Mộ Dung Thanh Trần cùng Lãnh Tịch Phi đều bị dọa rớt nửa cái mạng.
Đập vào mắt chính là một mảnh đỏ tươi.
Mộ Dung Thanh Trần chưa bao giờ nghĩ rằng lại có một màu đỏ đau thương đến vậy, còn Lãn Tịch Phi thì nhịn không được hét lên một tiếng nép vào lòng ái nhân của mình.
Mộ Dung Địch Trần toàn thân đều là máu, ngồi xếp bằng trên tháp, vết máu khô đọng lại khiến cho chiếc áo choàng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tieu-thien-ha-tuy/29729/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.