An Thiếu Du có tốt hay không?
Đương nhiên không tốt, bị đoạt gia sản lại bị hủy dung, lưu lại bên người Chanh Âm săn sóc y, bây giờ còn trở thành thuốc dẫn đang nằm trong phòng khách điếm nghỉ ngơi, phỏng chừng mấy ngày tới sẽ thống bất dục sinh (đau đớn đến không muốn sống nữa).
Thế nhưng…
“Rất tốt, ngươi không cần lo lắng.” Bạch đại phu hời hợt nói ra một câu.
An Thiếu Du giấu giếm thân phận tiếp cận Chanh Âm tất nhiên là không muốn cho y biết tình cảnh của mình, vậy hắn cũng không cần phải vạch trần.
Nghe câu trả lời của Bạch đại phu, Chanh Âm biểu tình cứng ngắc, khó khăn nở một nụ cười, y ngây ngốc nhìn mép giường, miệng không ngừng lặp lại: “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi…”
Liếc nhìn khuôn mặt mê man của Chanh Âm, Bạch đại phu giúp y nằm xuống, tiếp đó mở ra một cái bao phục nhỏ mang theo bên người, từ trong đó lấy ra một cây kim châm cứu, rồi lại kéo một cánh tay Chanh Âm qua, bắt đầu thi châm cho y.
“Muốn gặp hắn thì phải đi.” Bạch đại phu bỗng nhiên nói.
Chanh Âm đầu tiên là ngẩn ra, sau lại chợt nở nụ cười, dáng tươi cười có chút cô đơn, cũng có chút bất đắc dĩ, “Bạch đại phu đừng nói giỡn, ta cũng không muốn chết không nhắm mắt.”
Nói xong, y chậm rãi nhắm mắt lại, quyết định không tái thảo luận chuyện có liên quan đến người kia nữa, y đối với hắn đã tận tình tận nghĩa, không còn nợ nần gì nhau.
“Có thể hắn không có chán ghét ngươi giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tieu-phong-tran-chi-nghiet-duyen-nghiet-duyen/733006/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.