Diệu Linh nguyên bản còn muốn khuyên thêm cái gì nữa, nhưng thấy Chanh Âm tươi cười đầy mặt, lời đến khóe miệng lại không cách nào nói ra được.
Mím môi, hắn móc một ít ngân phiếu ra từ trong rương sau đó đặt vào trên tay Chanh Âm, Chanh Âm nhìn nhìn giá trị trên ngân phiếu rồi lại đếm đếm, đôi mắt không khỏi sáng lên!
“Oa, lão bản, ngươi đúng là có tiền!” Y cho rằng “tiền đen” này chắc có lẽ cũng không nhiều, thật không nghĩ đến…”Không nhìn ra được ngươi là một vị kim chủ đúng là thất sách của ta!” Nói xong, y còn khoa trương hôn một cái lên mấy tấm ngân phiếu kia.
“A, ta cũng không phải là kim chủ gì.” Chỉ là bổng lộc lấy được so với người bình thường nhiều hơn mà thôi, “Ngươi cầm trước những thứ này, ngoan ngoãn đi Ẩn Hạng chữa bệnh cho ta, tiền để ta bỏ ra được rồi.”
“Lão bản, thực sự là ôn nhu nha!” Chanh Âm khen ngợi, nhưng trong mắt cũng lộ ra một tia không nỡ, “Thế nhưng mới nãy ta đã nói rồi mà không phải sao? Ta không chỉ thiếu tiền, còn thiếu thuốc dẫn…”
“Vậy đi mua là được rồi.”
“Đây không phải đồ vật dùng tiền là có thể mua được…”
“Cái gì!?”
…
Chanh Âm và Diệu Linh đi vào không bao lâu, An Thiếu Du chờ đợi ở đại sảnh đã phát hiện những ánh mắt xem xét đến từ xung quanh, đầu tiên là một cái, sau đó từ từ tăng lên vài cái, lầu trên lầu dưới đều có…
Hắn cau mày, không thích trở thành tiêu điểm của mọi người, chậm rãi đứng lên đang muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tieu-phong-tran-chi-nghiet-duyen-nghiet-duyen/732973/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.