Quá trình trên giường vẫn mãi không thay đổi, khởi đầu, luật động, cao trào sau đó kết thúc, mà đối với động tác của người nọ, thậm chí biểu tình giễu cợt không khác mười năm trước bao nhiêu, Chanh Âm cảm thấy không thú vị, nhưng vẫn chuyên nghiệp co rút lại hậu đình, muốn cho khách nhân trong khoảnh khắc đó đạt được thỏa mãn nguyên vẹn.
Mà sự thật chứng minh, y đã thành công, trong nháy mắt vào lúc cuối cùng, y tinh tường nghe thấy được An Thiếu Du gầm nhẹ đầy thỏa mãn, ngay sau đó có một dòng nhiệt lưu bắn vào trong cơ thể.
Trải qua một hồi hoan ái, hai người đều mệt mỏi không chịu nổi, mồ hôi nhễ nhại, An Thiếu Du buông Chanh Âm ra, trở mình vào bên trong không ngừng thở dốc, Chanh Âm cũng tạm thời không có khí lực nói chuyện, chẳng qua cảm giác nhớp nháp bên trong cơ thể làm y không khỏi nhíu mày.
Chanh Âm từ trước đến nay chán ghét khách nhân để lại thứ đó trong cơ thể mình, xử lý thật sự rất phiền toái, mà hiện giờ An Thiếu Du chính là như vậy.
Cho nên y hít sâu vài cái, nhắm mắt lại xem như nghỉ ngơi, khi lần nữa mở mắt ra, hô hấp đã không còn dồn dập như mới vừa rồi, theo thói quen liếc nhìn về phía bên cạnh, An Thiếu Du cái người khởi xướng mọi chuyện này quả nhiên đã nhắm mắt lại, dần dần chìm vào giấc ngủ, không mảy may quan tâm người khác sống hay chết.
Đồ khốn nạn không có lương tâm! – – Chanh Âm trong lòng thầm mắng, lại không có gan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tieu-phong-tran-chi-nghiet-duyen-nghiet-duyen/732953/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.