Lương Giai Mộc giật mình ngẩn mặt đã thấy Nam Cung Dạ cười với mình.
"Chàng...chàng là ma hay là người?"
Nam Cung Dạ từ trong quan tài ngồi bật dậy.
"Thế nào...nàng sợ rồi sao? Còn muốn gả cho ta nữa không?"
Lương Giai Mộc quả thật rất sợ ma nhưng nếu là Nam Cung Dạ thì nàng không sợ. Vì chàng có biến thành ma cũng không có hại nàng.
Lương Giai Mộc nhón chân ôm lấy cổ hắn, khóc thương tâm.
"Ta không sợ, vẫn muốn gả cho chàng. Nhưng mà... khoan đã..."
Nàng quan sát hắn thật tỉ mỉ, từ chút một cảm nhận được cơ thể hắn dần trở nên ấm áp hơn. Chuyện này cứ như một kỳ tích, chàng sống lại thật sao?
"Chàng..."
"Hửm..."
Lương Giai Mộc nhìn thái độ bình thản của Nam Cung Dạ, chàng ấy lại còn nhìn nàng cười đầy ẩn ý. Nàng rốt cuộc cũng hiểu được cái gì đó, một lần nữa muốn xác nhận.
"Chàng giả chết lừa ta."
Nam Cung Dạ không che giấu mà thành thật thừa nhận.
"Nếu ta không làm như vậy thì tiểu nương tử nàng có chịu đến gặp ta không?"
Lương Giai Mộc sau khi xác định hắn không chết đã mừng đến rơi nước mắt. Hắn thật xấu xa, dọa nàng một phen sợ hãi.
Nàng không quên trách cứ hắn.
"Chàng sao lại đem chuyện này ra đùa được chứ, hại ta nhiều ngày qua lo sợ đến cả ăn cũng không ăn nổi."
Nam Cung Dạ bước ra khỏi cổ quan tài, thấy nàng vì mình mà khóc đến hai mắt xưng đỏ, có một chút vui vẻ nhưng lại cảm thấy đau lòng nhiều hơn. Hắn ôm nàng vào lòng dỗ dành, hắn thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tieu-nha-hoan-lam-vuong-phi/966134/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.