Lương Giai Mộc cùng Nam Cung Dạ sau khi đã chuẩn bị đầy đủ cũng ngồi xe ngựa đến hoàng cung. Trấn An Vương phủ cách nơi này không quá xa nên không tốn nhiều thì giờ di chuyển, do hôm nay không khởi hành sớm nên lúc này đến chắc chắn có phần trễ nảy.
Nam Cung Dạ chu đáo choàng lấy eo thon đỡ nàng xuống xe ngựa, vốn dĩ nàng không giống với những tiểu thư mềm yếu kia mà có thể trực tiếp tự mình nhảy xuống. Nhưng hắn lại thích làm như vậy, buổi sáng còn muốn chảy tóc cho nàng, giúp nàng cài trâm, xoay vòng bên nàng cả một buổi hại Lương Giai Mộc choáng váng cả đầu.
"Mộc Nhi, hay là nàng che mặt lại được không."
Hắn thấy nàng nhíu mày lắc đầu mấy cái thì cũng đành thở dài, hôm nay lại để đám nam nhân kia được lợi nữa rồi. Từ lúc gặp nàng tính độc chiếm của hắn lại tăng cao vượt bậc, xem ra sắp tới phải gấp rút mang nàng về giấu trong vương phủ thì tốt hơn, tránh để đêm dài lắm mộng. Hắn còn nhớ đến chuyện sáng sớm hôm nay, đêm qua lén lút ôm người nàng ngủ cả đêm cũng may là chưa bị nàng phát hiện. Đến khi thức dậy, thấy nàng đang nằm trên ngực hắn ngủ say giấc. Nơi mềm mại nào đó dán vào người hắn, theo nhịp thở của nàng mà lên xuống làm tâm hắn nhộn nhạo. Cổ áo trung y bị nớ rộng mơ hồ nhìn thấy bờ vai nhỏ nhắn trắng mịn làm hắn miệng đắng lưỡi khô. Đến khi cảm thấy cơ thể chính mình càng lúc càng sinh ra phản ứng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tieu-nha-hoan-lam-vuong-phi/966100/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.