Về phía của Nam Cung quốc, Không khí hiện tại trở nên căng thẳng hơn hết. Các quan viên cùng tướng lĩnh không ai không sốt ruột chờ đợi, thời hạn của cuộc thi đấu cũng sắp kết thúc rồi. Chỉ còn chờ Trấn An Vương trở về thì sẽ phân định thắng bại.
Bắc Đường Thiên Kỳ là người cao hứng nhất trong số bọn họ, hắn đã an bài mọi mưu kế thì đương nhiên là người nắm rõ hết mọi chuyện. Hắn nghĩ rằng việc Nam Cung Dạ trong buổi thi đấu hôm qua không trở về e rằng trên đường đã trúng phải cạm bẫy, không bằng còn bị thương nặng. Trấn An Vương ngày hôm nay chưa chắc sẽ trở về được.
Bắc Đường Thiên Kỳ trên thân mặc trường bào đen dài, trên tay cầm cung sắc khí thế vượt trội. Hắn lúc này dương dương tự đắc đứng giữa khuôn viên rộng lớn. Bên tai không ngừng nghe những lời khen ngợi của đám người Bắc Chu, hắn gương môi mỏng cười đầy khinh nhờn nhìn quần thần hai bên mà đắc ý. Bộ mặt sau cùng là biến đổi hướng về phía Nam Cung Lập diễn một màng mèo khóc chuột.
"Hoàng thượng, Trấn An Vương từ hôm qua đến nay còn chưa xuất hiện. Thời gian cũng sắp hết rồi, ngài ấy có phải gặp phiền phức gì rồi không?"
Nam Cung Lập bưng lên tách trà uống cạn, khẽ che giấu nội tâm sớm đã gợn sóng. Ngoài mặt cố giữ vẻ bình tĩnh, điềm đạm trả lời.
"Trấn An Vương trước nay thân thủ hơn người, trẫm tin sẽ không có chuyện gì xảy ra. Thời gian vẫn còn, chúng ta...chờ một chút nữa xem sao."
Bấy giờ mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tieu-nha-hoan-lam-vuong-phi/966088/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.